THỀ NGUYỀN - Trang 427

*Đổ đêm hương: thời cổ nhà xí không có hệ thống dẫn nước và xả

nước tự động, chỉ dùng thùng gỗ để đựng chất thải (cũng gọi bồn cầu, hoặc
giống cái bô ở hiện đại), khi nào đầy sẽ rửa sạch. Vì thế, mỗi nhà sẽ có
người chuyên đi thu dọn chất thải vào nửa đêm, đổ đêm hương là từ để chỉ
người này.

*******

Triệu Thịnh là người rộng rãi, thoải mái, tuy sinh ra ở hoàng tộc,

nhưng không hề kiêu ngạo mà rất tốt bụng. Không chỉ sắp xếp nơi ăn chốn
ở đàng hoàng cho Thanh Huyền và Chu Ngưng, mà đêm đó còn mở tiệc đãi
khách trong vương phủ. Vì là đệ tử của Bán Hạ, nên Thanh Huyền và y có
cảm giác rất thân thiết, hoàn toàn không có sự xa lạ khi lần đầu gặp mặt.

Sau ba tuần rượu, Triệu Thịnh không chỉ xưng huynh gọi đệ thân thiết

với Thanh Huyề,n mà còn coi như tri âm tri kỷ. Còn Chu Ngưng chỉ quan
tâm đến đồ ăn, vùi đầu ăn uống, không nói lời nào.

“Nói ra thật xấu hổ, tuy rằng Triệu mỗ bái sư đã nhiều năm, nhưng

hoàn toàn không biết chuyện liên quan đến sư môn.” Triệu Thịnh đặt cái
chén vừa uống cạn xuống, nhìn Càn Khôn kiếm cạnh tay Thanh Huyền, ánh
mắt hâm mộ. Nói thật là, y không nhớ nổi sư phụ mình đến từ môn phái
nào, không rõ là người hay tiên, nhớ tới lời tự giới thiệu của Thanh Huyền
trước đó, lòng rất xúc động: “Lần này Thanh Huyền huynh đến Ninh An,
không biết có chuyện gì phải làm, nếu có gì cần Triệu mỗ, xin đừng khách
sáo!”

Thanh Huyền nhẹ nhàng uống một ngụm rượu, không nói thật mục

đích của mình, chỉ mỉm cười: “Không dám làm phiền Triệu huynh, ta chỉ đi
du ngoạn khắp nơi, chém yêu bắt quỷ, trừ ma diệt họa thôi, không có gì
quan trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.