THỀ NGUYỀN - Trang 435

như không, rũ mắt xoay người quay về con thuyền nhỏ: “Chúng ta về Ninh
An Vương phủ trước rồi bàn sau.”

******

Khi Thanh Huyền và Chu Ngưng về tới Ninh An vương phủ, Triệu

Thịnh đang lo lắng bất an đi qua đi lại trong phòng. Vừa trông thấy Thanh
Huyền quay lại, y vội vàng bước tới nghênh đón.

“Thanh Huyền huynh, thế nào rồi?” Triệu Thịnh nhíu chặt mày, một

nếp nhăn hình chữ “Xuyên” hiện lên trên ấn đường, ngữ điệu có phần nôn
nóng: “Chuyện ma quỷ đó là thật hay giả?”

“Đừng nói đến thật giả, Triệu huynh không nên quá lo lắng, sư bá lệnh

cho ta đưa nửa mảnh ngọc quyết cho Triệu huynh. Như thế, thì dù thật có
yêu ma quỷ quái cũng không thể tới gần Vương phủ được.” Thanh Huyền
không định kể lại chuyện vừa rồi với y, hắn chỉ trả lời quanh co bốn lạng
đẩy ngàn cân: “Nếu Triệu huynh vẫn lo lắng thì ta sẽ ở lại đây vài ngày, cho
đến khi huynh bình an cưới được nương tử, có được không?”

“Ta mong mà còn không được ấy chứ.” Triệu Thịnh nặng nề gật đầu,

dường như đã thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lúc y xoay người sang chỗ khác,
ở một góc độ Thanh Huyền và Chu Ngưng không thể nhìn tới, đôi mắt âm
u của y hơi khép lại, nét mặt lạnh nhạt không có chút cảm xúc, khóe môi
biếng nhác khẽ cong cong sắc bén.

******

Đêm đó, thật bình yên vô sự.

Sáng hôm sau, Thanh Huyền một mình ra ngoài hỏi thăm, thế mới

hiểu thêm một vài chuyện có liên quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.