THỀ NGUYỀN - Trang 464

với số mệnh của Triệu Thịnh, nếu y quả thật cưới nàng, chỉ e không thể
sống lâu.”

Dứt lời, nàng vô thức liếc nhìn vào trong phòng, vô tình nàng loáng

thoáng trông thấy bóng dáng đôi uyên ương đang quấn quýt lấy nhau, nàng
hoảng hốt âm thầm dời mắt đi nhìn sang hướng khác.

May là nàng và Thanh Huyền chỉ đứng ngoài phòng, nếu vừa nãy hai

người bắt quyết sử dụng thuật ẩn thân vào trong phòng, e rằng hai người sẽ
tránh không kịp. Lúc đó, chuyện phong lưu xảy ra trước mắt chẳng phải
càng khiến nàng xấu hổ chết sao?

Ở bên kia, Thanh Huyền không thể biết được bên dưới thần sắc

nghiêm trang của sư phụ ẩn chứa điều gì, hắn nhíu mày, suy xét sự việc thật
cẩn thận một lần nữa, sau đó mới cất tiếng: “Sư phụ, Bán Hạ sư bá nhờ con
giúp Triệu huynh vượt qua kiếp nạn này, chẳng lẽ là người muốn con chia
uyên rẽ phượng, chia cắt đôi tình nhân này?”

Tuy biết suy đoán của Thanh Huyền là sự thật, nhưng Thiên Sắc cũng

không trả lời ngay, đôi mắt như giăng kín sương mù hơi nheo lại, sâu
không thấy đáy, không hề chất chứa tình cảm: “Nếu ngươi có thể nghĩ vậy,
thì sự việc đã quá đơn giản.”

Thanh Huyền trợn tròn mắt, nghẹn ngào một lúc, hắn mới bứt rứt hỏi

một câu, nét mặt quả không nhẫn tâm: “Chẳng lẽ, không có cách nào vẹn
cả đôi đường sao sư phụ?”

“Nếu trên đời này có nhiều chuyện có thể vẹn cả đôi đường thì làm

sao có việc cả đời chia cách, sinh ly tử biệt?” Thiên Sắc lắc đầu, nàng nghĩ
tới lời cầu xin và gửi gắm của Bán Hạ, nghĩ đến tấm lòng của bậc làm cha
làm mẹ trong thiên hạ, lòng trào dâng cảm xúc khó nói nên lời. Bán Hạ sư
huynh hy vọng con mình có thể vượt qua kiếp nạn, mà nàng cũng giống
Bán Hạ sư huynh, hy vọng Thanh Huyền có thể bình an tu thành tiên thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.