THỀ NGUYỀN - Trang 465

“Nếu muốn cứu mạng y vậy chỉ còn cách khiến y từ bỏ tình cảm này.

Nếu không, chúng ta chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn y còn trẻ mà đã chết
không yên lành.”

“Nếu Triệu huynh không cưới Tố Bạch cô nương, vậy chẳng phải là

một đòn chí mạng với Tố Bạch cô nương ư?” Thanh Huyên nhíu mày
không đồng ý, hắn bất mãn cúi đầu thấp giọng lẩm bẩm như thầm oán thán:
“Bán Hạ sư bá quá xảo quyệt, người không giải quyết được vấn đề gai góc,
mà lại quăng hết cho Thanh Huyền…”

Bắt gặp vẻ do dự trên khuôn mặt hắn, Thiên Sắc ngừng suy tư, sâu

trong đôi mắt thoáng nét dịu dàng, nàng cất tiếng chỉ điểm đúng lúc: “Có
thể cứu mạng y, thì đã là công đức của ngươi.”

Thanh Huyền vui mừng nâng mắt lên, ánh mắt rạng rỡ nhìn thẳng vào

mắt Thiên Sắc, hỏi rất chân thành: “Nhưng phá hỏng nhân duyên của người
khác, chẳng phải là tạo nghiệp chướng sao?”

Thiên Sắc bỗng chốc nghẹn lời, do dự rất lâu, nàng mới đáp qua loa:

“Số mệnh hai người họ vốn không có duyên phận. Cho dù có, cũng chỉ là
nghiệt duyên, cắt đứt có lẽ còn là chuyện tốt.”

Đã có duyên phận vì sao phải chia lìa?

Thanh Huyền ngẫm nghĩ rồi lại hỏi: “Sư phụ, người có nghĩ đến cách

nào vừa có thể giữ mạng của Triệu huynh lại vừa có thể tác thành tình cảm
của y và Tố Bạch cô ngương không?”

Đây là một vấn đề rất khó giải quyết, Thiên Sắc đã suy tư rất lâu, lúc

này mới nhẹ giọng trả lời: “Trừ phi, có ai đó sửa mệnh giúp Triệu Thịnh.”
Vừa dứt lời, nàng lập tức loại bỏ khả năng này: “Bản lĩnh bậc này, e rẳng
chỉ có mười hai vị đế tôn đệ tử của Nguyên Thủy Thiên tôn mới có thể làm
được, còn những người khác đừng hòng mơ tưởng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.