THỀ NGUYỀN - Trang 471

thay vào đó là sự châm biếm càng nồng đậm: “Thật nực cười, ngươi chẳng
qua chỉ là một nữ tử, thế mà lại không kiểm soát được hành vi, quần áo
không chỉnh tề trốn ở sau lưng một người đàn ông, còn dám giả vờ giả vịt
như thế? Dù hối hận không kịp cũng là chuyện của ta, ta sẽ chống mắt lên
để chờ xem, liên quan gì đến ngươi chứ?”

Bị Triệu Thịnh mỉa mai như vậy, Thiên Sắc chợt cảm thấy lúng túng,

không có lời nào để phản bác. Triệu Thịnh nói không sai, nàng bây giờ
đúng là quần áo không chỉnh tề, không kiểm soát được hành vi, hơn nữa
tựa như nàng đã thực sự sa chân những ma chướng vừa mới phát sinh, dần
dần không thể tự kềm chế được —

Thanh Huyền vốn không muốn nói nhiều, nhưng những lời Triệu

Thịnh lại chĩa về phía Thiên Sắc, hắn liền cảm thấy bất mãn, không thể nể
mặt được nữa. Nói hắn thế nào cũng được, nhưng đừng bao giờ nghi ngờ
cũng như bất kính với sư phụ hắn!

“Triệu huynh, hôm nay ta đến đây không hề có ý định phê phán

chuyện âu yếm giữa huynh và Tố Bạch cô nương.” Hắn nhíu mày, sự nhàn
nhã vốn có đã bị thay thế bằng sự mạnh mẽ, khí thế này khó có thể nói
thành lời, mang theo sát khí sắc bén có thể xuyên qua linh hồn người khác,
cũng ngầm có ý cảnh cáo: “Cho nên, phiền huynh nói năng cẩn thận, đừng
để lời nói làm tổn thương người con gái ta yêu.”

Cô gái áo đỏ này là người con gái Thanh Huyền yêu?

Nhưng chẳng phải Thanh Huyền là người tu đạo ư, sao có thể —

Triệu Thịnh ngây người, đột nhiên nhớ tới sư phụ đã từng nói đạo gia

có thuật “Song tu”, theo đó nếu cô gái áo đỏ này thật sự là người Thanh
Huyền yêu thì tất nhiên cũng là người tu đạo, thảo nào giọng điệu lại khó
hiểu như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.