THỀ NGUYỀN - Trang 505

đe y là được. Nói thế nào đi nữa, y chỉ vì bị ma ám nhất thời mới có ý định
sai trái, tin rằng sau bài học lần này y nhất định không tái phạm…”

“Bị ma ám?” Bạch Liêm hừ lạnh, đôi mắt giá buốt như băng tuyết, y

vỗ bàn rồi đứng bật dậy, nắm chặt bàn tay phải, dường như y đang cố hết
sức kềm chế cơn giận của mình: “Nếu không phải có người đem chứng cứ
phạm tội và âm mưu của y báo với Cửu Trọng Ngục, e rằng U Minh Ti sẽ
gặp phải rất nhiều phiền phức! Sao có thể vì đôi ba câu của thằng nhóc như
ngươi mà bỏ qua được chứ? Y nhất định phải xuống mười tám tầng địa
ngục, vào chảo dầu, qua lồng hấp, tới cối giã, đến cối xay đá rồi chìm trong
huyết Trì ở địa ngục, mãi mãi không thể siêu sinh!”

Tố Bạch đứng một bên cúi đầu, ghi khắc lời dặn của Dụ Lan “Nói ít,

khóc nhiều, giả vờ đáng thương”, cho nên từ nãy tới giờ vẫn chưa dám lên
tiếng. Nhưng tới lúc này, nàng thấy hy vọng Triệu Thịnh được hoàn dương
ngày càng xa vời, cho nên không thể tiếp tục nhẫn nhịn nữa.

“Diêm Quân đại nhân, cầu xin người tha tội cho chàng!” Nàng quỳ

xuống không hề do dự, nhỏ giọng khóc lóc cầu xin, mím chặt môi, nước
mắt lã chã trông thật điềm đạm đáng yêu khiến người ta khó lòng từ chối:
“Tất cả đều là tội lỗi của tiểu nữ, tiểu nữ bằng lòng chịu phạt thay chàng,
chỉ mong Diêm Quân đại nhân rộng lòng tha thứ.”

Chỉ tiếc, Bạch Liêm đã quá quen với tình cảnh này nên không thể sinh

ra lòng thương xót nỗi, y cười khẩy rồi nhắm ngay đầu mâu vào Thanh
Huyền: “Ranh con, ngươi cho là mang một nữ tử đến đây khóc lóc ồn ào
một phen là có thể muốn gì được nấy ư?”

Trên thế gian có rất nhiều nữ tử cuồng si, sự sinh ly tử biệt của người

phàm y chứng kiến quá nhiều. Nếu ai ai mà y cũng thương xót, chẳng phải
mọi người đều trường sinh bất lão hay sao, vậy còn cần U Minh Ti làm gì
nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.