THỀ NGUYỀN - Trang 537

“Ngươi! Đứa con gái bất hiếu này!” Ông nghiến răng nghiến lợi, chỉ

tiếc rèn sắt không thành thép nổi giận quát lên: “Ngươi không biết liêm sỉ
đã đành, lại còn dám vì nghiệt chủng này phạm luật trời, dám xé sổ sinh tử,
gây rối loạn luân hồi. Ngươi khiến ta không còn mặt mũi nói chuyện với
ma quỷ ở Âm ty nữa.”

“Con biết xưa nay phụ quân rất giữ thể diện.” Hàm Nhị mở mắt ra,

khuôn mặt thanh tú tuyệt đẹp, đôi mắt sáng như ngọc, cho dù mỉm cười
cũng chỉ nhàn nhạt như không. Lời nói hờ hững nhưng vô cùng cứng rắn
kiên quyết: “Nếu đã phạm luật trời, chẳng phải phụ quân đã có Phược Tiên
Tác sao? Cứ trói con lại đưa lên Lăng Tiêu điện xử tội, hoặc là cứ theo luật
ném xuống Tru Tiên đài.”

“Ngươi! Ngươi! Ngươi! Từ nay về sau, ngươi đừng mong bước ra

khỏi địa phận quỷ giới nửa bước!” Bắc Âm Phong Đô đại đế tức giận đến
độ toàn thân run rẩy, đôi mắt tối sầm lại. Vô tình liếc sang nhìn Triệu
Thịnh, dù là nét mặt hay thái độ cũng giống hệt Hàm Nhị, cũng là kiên
cường, hờ hững, càng khiến ông như bị đổ thêm dầu vào lửa khiến lửa giận
bốc cao ngút: “Còn nó, tuy rằng là nghiệt chủng không danh không phận,
nhưng vẫn là người nối dõi quỷ giới ta, sau này đừng mong trở về dương
gian!”

Sau đó, ông lại đảo mắt nhìn Tố Bạch, đối mặt với một phàm nhân yếu

ớt, nhìn từ trên cao xuống khiến ông có cảm giác vượt trội, điều này càng
làm sự khinh miệt trong người dâng lên: “ Không biết mẹ con ngươi nhìn
người thế nào nữa? Mẹ thì coi trọng một thằng khốn tự cho là phong nhã,
còn con lại coi trọng một Thiên sát cô tinh —”

Ông lại hừ một tiếng, sự căm ghét khinh thường người phàm đã ăn sâu

trong máu. Lại nhìn Bạch Liêm đứng bên cạnh, ông nhớ lại cảm giác không
mấy tốt đẹp về Thiên Sắc lúc nãy, cảm thấy uy nghiêm của bản thân bị một
đám con cái không nên thân làm mất sạch, liền quát Bạch Liêm: “Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.