THỀ NGUYỀN - Trang 557

“Chuyện người hứa với Thanh Huyền, khi nào mới thực hiện?”

Quả nhiên, lại là những lời rung trời giật đất.

“Ngươi…” Thiên Sắc thấy đau đầu, nàng biết nếu mình còn trả lời qua

loa nữa, chưa biết chừng hắn còn sẽ hỏi những lời còn trắng trợn và giật
gân hơn. Nàng đành lắp bắp trả lời, không những giọng nói hạ xuống rất
thấp mà đến cả biểu cảm cũng lúng túng, xấu hổ: “Chuyện này, ngươi phải
cho vi sư chút thời gian cân nhắc, vì đây không phải chỉ là chuyện của hai
người. Ta và ngươi là thân phận thầy trò, có liên quan đến thể diện và danh
tiếng của Thần Tiêu phái. Nếu vội vàng, gấp gáp quá thì lại không ổn, tóm
lại sẽ không ổn…”

Thiên Sắc nói những lời này một cách đứt quãng còn Thanh Huyền thì

cực kỳ vui sướng: “Sư phụ, người thật sự đang cân nhắc chuyện thành thân
với Thanh Huyền sao?” Lòng hắn ngọt như uống mật, vui vẻ không sao tả
xiết, nhưng lại cố tình giả vờ giả vịt ngơ ngác khó hiểu: “Ý Thanh Huyền
đâu phải vậy.”

“Hở?” Thiên Sắc trợn tròn mắt. Bây giờ sự xấu hổ, lúng túng của nàng

không chỉ là chút chút thôi, mà nỗi ngượng ngùng đã ùn ùn kéo đến bao
trùm lấy nàng. Vẻ lạnh nhạt, điềm tĩnh xưa nay hoàn toàn biến mất, mặt
nàng vụt đỏ bừng, nóng ran lên. Nàng cắn môi, cúi đầu, chẳng biết phải làm
thế nào.

“Ý của Thanh Huyền là khi ở trong Linh Lung Cục chẳng phải người

đã hứa sẽ may một bộ áo đỏ làm hỉ phục để Thanh Huyền thành thân ư?”
Thanh Huyền cười thầm, hỏi rất chậm rãi, thật hiếm khi trông thấy khuôn
mặt đỏ bừng như ráng chiều của Thiên Sắc, càng nhìn càng thấy xinh đẹp:
“Khi nào làm ạ?”

“Ngày mai vi sư sẽ đi lựa vải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.