THỀ NGUYỀN - Trang 556

“Nhưng mà Thanh Huyền lại có cảm giác, sau khi rút kiếm ra hình

như Thanh Huyền hoàn toàn biến thành người khác.” Hắn vẫn hoang mang,
khó hiểu: “Thanh Huyền không thể nói rõ đó là cảm giác thế nào nữa.”

Thiên Sắc mỉm cười, giây tiếp theo, nàng thốt ra một câu mà chính

nàng cũng không ngờ tới: “Dù ngươi biến thành thế nào, ngươi vẫn mãi
mãi là đồ đệ của vi sư.”

Thanh Huyền chợt sửng sốt, ngay sau đó hắn cấp tốc phản ứng,

nghiêm trang chỉnh lại: “Sư phụ, người nói sai rồi.”

“Sai cái gì?” Thiên Sắc khẽ nhíu mày, hơi nghi ngờ.

Nàng quả thật không hiểu mình nói sai ở chỗ nào, dù thế nào đi nữa

thì hắn vẫn mãi là đồ đệ của nàng, nàng sẽ dốc hết sức bảo vệ hắn, việc này
có gì sai ư?

“Người phải nói…” Thanh Huyền đột ngột sáp đến gần Thiên Sắc,

cười hắc hắc rồi tiếp lời: “Dù Thanh Huyền có biến thành thế nào thì mãi
mãi vẫn là tiểu lang quân của người.”

Thanh Huyền lại tiếp tục nhắc tới “Tiểu lang quân”, khiến Thiên Sắc

càng xấu hổ, không biết nên trả lời thế nào, bèn ho nhẹ hai tiếng tránh khỏi
sự lôi kéo của hắn, nàng đứng dậy tìm y phục sạch sẽ khô ráo cho hắn.

“Sư phụ.” Kết quả là khi Thiên Sắc đưa quần áo đến thì Thanh Huyền

lại gọi một tiếng, giọng nói ngập tràn vui sướng.

Thiên Sắc sợ hắn lại nói những lời kinh thiên động địa, tuy nàng lo

lắng bất an nhưng chỉ đành nén lòng, kiên nhẫn hỏi: “Còn chuyện gì nữa?”

Trông thấy điệu bộ cẩn thận của sư phụ, nụ cười của Thanh Huyền

càng rạng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.