THỀ NGUYỀN - Trang 566

“Đương nhiên là muốn!” Một lúc sau, hắn mới bỏ được vẻ mặt bối rối,

lấy lại nụ cười: “Sư phụ, nếu để may hỉ phục, chi bằng mua thêm mấy
miếng nữa, chuẩn bị giá y và khăn trùm mặt cho người luôn.”

******

Tuy rằng là cửu công chúa uy phong của đương triều, nhưng Dụ Lan

chẳng hề thích huênh hoang khoác lác phô bày khắp nơi, phần lớn thời gian
nàng lười biếng nằm trên giường, ăn điểm tâm, thưởng thức trà ngon, ngay
cả mắt cũng lười mở. Đương nhiên, để khiến nàng trở thành ngoan ngoãn
như vậy điều kiện tiên quyết phải là —

Nàng nhất định phải gối đầu lên chân Cứ Phong, nghe Cứ Phong đọc

những câu chuyện tài tử giai nhân trong sách. Rồi nàng bình luận chua
ngoa những chuyện nam nữ si tình, sau đó lại dùng những lời nói, hành
động trong đó trêu chọc tiểu lang quân tính tình nóng như lửa của mình.
Đốt lửa, châm ngòi, khiến y tức giận nghiến răng nghiến lợi mới chịu
ngừng lại, cứ thế lặp đi lặp lại, chẳng biết mệt mỏi.

Đương nhiên, Cứ Phong cũng không phải dễ chọc. Một khi bị đâm

trúng chỗ đau lại uất hận tức giận, đương nhiên sẽ không khách khí với
nàng. Nhất định sẽ thể hiện sức mạnh đàn ông trời sinh ở trên giường vô
cùng nhuần nhuyễn, uyên ương giao kết, quấn quýt si mê, cướp bóc nàng
một cách xấu xa cho đến khi nàng van nài mới buông tha.

Cho nên, khi Phong Cẩm và Tử Tô tìm tới cửa liền nhìn thấy cảnh vô

cùng ướt át triền miên.

Y bào của Cứ Phong kéo xuống hơn nửa, đai lưng nằm dưới giường,

khuôn mặt đẹp đẽ đỏ bừng mang theo cảm xúc phức tạp, vừa tức giận, phẫn
uất dường như còn có chút ham muốn không vừa lòng. Còn cô gái trong
lòng y, chỉ còn mỗi chiếc yếm, đôi chân thon thả quấn chặt bên hông y. Cả
khuôn mặt vùi vào trước ngực, ngón tay thon dài như lướt trên dây đàn, nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.