THỀ NGUYỀN - Trang 565

Mặc kệ nói như thế nào, Triệu Thịnh và Tố Bạch đã trải qua nhiều

chuyện như vậy mới có thể ở bên nhau, chỉ còn đợi thành thân là có thể
nắm tay nhau trọn đời, nếu vô duyên vô cớ bị phá hỏng chẳng phải rất đáng
tiếc sao?

Thiên Sắc ngước mắt lên, mỉm cười, trong nụ cười kia thoáng chút

trêu chọc hiếm thấy: “Sao rồi, Thanh Huyền, ngươi không cần may hỉ phục
thành thân nữa sao?”

Tuy rằng, Phong Cẩm và Tử Tô xuất hiện đúng là rất kỳ lạ, nhưng

nàng không nghĩ hai thầy trò họ đến thành Ninh An để gây phiền phức cho
Triệu Thinh. Dù sao, Cửu Trọng Ngục và Cửu Trọng Thiên xưa nay đã bất
hòa, thân phận Triệu Thịnh lại rất đặc thù, dù có phạm luật trời cũng nên để
Bắc Âm Phong Đô đại đế tự xử lý, theo tính cách của Hạo Thiên nhất định
sẽ không để Phong Cẩm nhúng tay vào nịnh hót lấy lòng. Nếu lỡ có việc gì,
dù Phong Cẩm và Tử Tô gây khó khăn cho Triệu Thịnh cũng không cần lo
lắng, chẳng phải Dụ Lan còn ở trong Ninh An vương phủ sao. Dụ Lan rất
kiêu căng ngạo mạn chẳng coi ai ra gì, sao có thể để Triệu Thịnh bị
thương?

Có điều, Phong Cẩm và Tử Tô xuất hiện lúc này nhất định là chẳng có

chuyện tốt lành!

Nên nàng hoàn toàn không gấp gáp, đoán chắc là lúc trở về Ninh An

vương phủ cũng dễ dàng thăm dò ra lý do lần này thầy trò Phong Cẩm đến
đây.

Có lẽ là không ngờ được phản ứng trêu chọc của Thiên Sắc, dường

như có phần lạ lẫm, nên Thanh Huyền xưa nay vốn mặt dày hơn tường
thành chợt dừng bước. Xoay người lại, nhìn đoạn vải đỏ rực cùng nụ cười
xinh đẹp của Thiên Sắc, khuôn mặt tuấn tú của hắn lần đầu trở nên lúng
túng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.