THỀ NGUYỀN - Trang 634

người thì đặt nàng trong tâm khảm. Trong khoảnh khắc, nàng nở nụ cười,
nhưng lời nói tràn ngập bi thương: “Cẩm sư huynh, ta mất hơn một ngàn
năm mới có thể bình thản đối diện với huynh.” Nụ cười vừa bất đắc dĩ mâu
thuẫn vừa tràn ngập sầu thương, nàng gằn từng tiếng, tiết lộ nỗi khổ đau và
bí mật ẩn sâu trong đáy lòng nàng xưa nay: “Đừng để ta hận hynh đời đời
kiếp kiếp.”

Phong Cẩm chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích.

“Thiên Sắc, lâu lắm rồi muội mới gọi ta như vậy.” Sau một lúc lâu, y

cúi đầu cất tiếng, trái tim rỉ máu đau đớn như bị dao cắt.

Đúng vậy, ngày xưa nàng gọi y là “Cẩm sư huynh” như để biểu đạt

trong lòng nàng vị trí của y khác hẳn các sư huynh đệ khác. Sau đó, vì Bạch
Liêm bất mãn, nàng mới cố gọi thêm một tiếng “tiểu sư huynh” rồi không
gọi ai thân thiết thêm nữa. Cho nên, y vẫn rất tự tin rằng mình là người có
một không hai trong lòng nàng.”

Nhưng bây giờ, mọi thứ đã tan biến hết sao?

Như Dụ Lan đã nói, Thanh Huyền vừa là đối thủ vừa là tình địch của

y. Tính ra, Thanh Huyền theo nàng chỉ khoảng mười năm, nhưng lại có bản
lĩnh khiến nàng quan tâm, lo lắng như thế. Cũng có lẽ, khoảng cách giữa y
và nàng ngoại trừ hiểu lầm không thể giải thích thì còn có khoảng thời gian
một ngàn một trăm sáu mươi ba năm.

Phải chăng chỉ cần Thanh Huyền biến mất thì y và nàng có thể quay

trở lại ngày xưa?

Khoảng cách thời gian, không gian, trái tim, tất cả mọi thứ đã quyết

định y chỉ có thể đứng bên bờ đối diện với nàng sao?

Có lẽ, y nên vui mừng, nên yên tâm, vì từ nay về sau y có thể gỡ bỏ

khúc mắc ngàn năm qua, dù sao đã có một nam tử cho nàng thứ y không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.