THỀ NGUYỀN - Trang 704

Nếu việc này thật sự dễ dàng thế thì chỉ cần phái một đệ tử Thần Tiêu

phái làm, cần gì phải lệnh cho y đích thân xuống Côn Luân.

Hạo Thiên xưa nay khôn khéo, làm gì cũng có lý do của mình, sao lại

không rõ đạo lý ‘chuyện bé xé ra to?’

“Nhưng ngươi không hồ đồ.” Bán Hạ nhìn chiếc hộp kia, ngẩng đầu

nhìn Phòng Cẩm. Đôi mày đen nhướng lên, giọng điệu vẫn trầm thấp
nhưng đôi mắt cực kỳ sắc bén khiến người ta khó thở.

Phong Cẩm khẽ cười, giọng cực nhẹ, nhưng ngũ quan tuấn tú lập tức

sắc lại, xung quanh chợt trở nên lạnh lẽo, ánh mắt phức tạp: “Nếu ta không
thủ đoạn với đệ, đưa Cửu chuyển chân hồn đan này cho Thiên Sắc thì sao
khiến đệ thừa nhận đây là giả?” Ánh mắt đột nhiên trở nên tối tăm, giờ phút
này Phong Cẩm đã vứt bỏ bộ mặt nhã nhặn khiêm tốn, lời nói cử chỉ vô
cùng lạnh lùng, không còn vẻ hòa nhã nữa.

Lúc này, y đã nhìn thấu những điểm bất thường ở Bán Hạ. Dù sao, tất

cả cũng quá mức kỳ lạ.

Dựa trên quan hệ của Bán Hạ và Thiên Sắc, y không thể nào bỏ mặc

Thiên Sắc mà đi giúp người ngoài như Dụ Lan. Dù Dụ Lan dùng Triệu
Thịnh để ép buộc thì lý do này cũng rất gượng ép.

Chỉ có một khả năng, Bán Hạ biết y vẫn cảm thấy áy náy với Thiên

Sắc, không thể dứt tình. Cố ý giúp Dụ Lan lấy Cửu chuyển chân hồn đan,
trông chờ cuối cùng nó sẽ về tay Thiên Sắc, mà Thiên Sắc lại không phải
mang trên người tội danh trộm đan đại nghịch bất đạo.

Nếu thật sự là như thế, y không thể không khâm phục tâm tư Bán Hạ

quá sâu kín, thực sự quá sâu.

Ngày đó ở trong hang động, vì sao Dụ Lan đưa Cửu chuyển chân hồn

đan cho người bí ẩn kia? Chỉ sợ, khi đó Dụ Lan cũng biết Cửu chuyển chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.