THỀ NGUYỀN - Trang 711

Bán Hạ cũng không phải kẻ dễ bắt nạt, y khẽ nhướng mày, dường như

đã biết điều gì đó, rồi lặng lẽ rũ mắt xuống nhìn bàn cờ trước mặt. Thái độ
của y vẫn thờ ơ hững hờ như trước, hơi nhếch miệng nở nụ cười, con ngươi
sâu thẳm khiến người ta nhìn không thấu, đến cả ngữ điệu cũng lạnh lùng
pha lẫn chế nhạo: “Nếu không phải ngươi luôn nghi ngờ Hạo Thiên, thì tại
sao không mang Cửu chuyển chân hồn đan về báo cáo?”

“Sao sư đệ lại nói thế, Cửu chuyển chân hồn đan này là giả, sao ta có

thể mang về báo cáo được?” Phong Cẩm dứt lời, nhấc một quân cờ lên rồi
đột ngột đặt xuống bàn cờ, bất luận là ngữ điệu chế giễu hay là hành động
này đều ẩn chứa nhiều hàm nghĩa thâm sâu.

“Việc cần làm sư huynh sẽ làm, không đến lượt sư đệ ta nhiều lời.”

Nhìn quân cờ vừa bị đặt xuống bàn cờ trùng hợp tạo thành thế bao vây,
biến tình thế ván cờ đang cân bằng trước khi Thiên Sắc đến thành một bên
đã rơi vào thế yếu. Bán Hạ đã ngầm hiểu, cũng vươn tay nhặt một quân cờ
lên, dường như y đang suy tư về nước cờ, ngữ điệu thong dong: “Nói lại,
nếu sư huynh không muốn, Bán Hạ ta cũng không có bản lĩnh ép sư
huynh.”

Giờ khắc này, Phong Cẩm không thể không thừa nhận, tại sao lúc

trước các sư huynh đệ xuống núi gây chuyện thường hay kéo Bán Hạ theo
cùng. Tâm tư người này rất tinh tế, đi một bước tính tới ba bước, dùng bất
biến ứng vạn biến, thường sẽ ung dung thản nhiên dẫn mọi người vượt qua
mọi chuyện.

Không thể không nói rằng, có Bạn Hạ cho dù có làm “Chuyện xấu” gì

cũng khó mà lộ ra, cho dù cuối cùng có lộ tẩy thì chắc chắn hình phạt sẽ
nhẹ nhất.

Khẽ gật đầu, Phong Cẩm ngẩng đầu nhìn Thiên Sắc. Nhếch khóe môi,

chậm rãi nhướng mày với nàng, ngữ điệu lạnh nhạt: “Nếu đã không thể
phục mệnh vậy chi bằng chúng ta cùng nhau làm việc xấu đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.