THỀ NGUYỀN - Trang 793

“Tìm viện binh giúp sư cô ta?” Vừa nghe tên Thiên Sắc, Tử Tô chợt

nở nụ cười, tất cả áp lực và tức giận mấy hôm nay đều nuốt hết xuống bụng
rồi biến thành nụ cười lạnh, nàng ta cố tình nói xỏ: “Cứu viện cái gì? Sư cô
ta chẳng phải là người xưa nay đánh đâu thắng đó pháp lực vô biên, việc gì
cũng có thể tự gánh lấy ư, tại sao giờ lại cần ngươi nhờ người khác giúp đỡ
chứ?”

Cuối cùng, nàng ta hơi dừng lại, không hề e dè bộc lộ bất mãn của

mình với Thiên Sắc: “Nếu là chuyện của người khác, có lẽ ta còn bỏ qua,
nhưng lại là ả…”

Nàng ta hừ xem như kết thúc mọi chuyện mà không nói một lời.

Hoa Vô Ngôn không phải kẻ dễ bắt nạt, đương nhiên nhận ra Tử Tô là

loại người chẳng phân biệt được chuyện công và tư. Bây giờ, y đang ở dưới
chân núi Tây Côn Luân, nếu muốn làm lớn chuyện kinh động đến các tiên
quân ở Ngọc Hư Cung cũng không phải là chuyện khó, biện pháp là đánh
một trận với Tử Tô. “Việc này liên can rất rộng, chậm trễ một chút chỉ e
tiên cô ngươi gánh không nổi đâu…” Hoa Vô Ngôn vừa nói vừa liếc mắt ra
hiệu với Chu Ngưng, Chu Ngưng hiểu ý y, cũng hơi phân vân.

Nói qua nói lại, nàng và Hoa Vô Ngôn đều là yêu, quả không dám xác

định các tiên quân trong Ngọc Hư cung có bao che cho Tử Tô hay không,
nàng lo rằng một mình không thể đấu lại số đông, vậy chi bằng thừa cơ này
đến tìm sư phụ Thanh Huyền, đến lúc đó không cần sợ gì nữa!

Chẳng qua, tu vi của nàng nông cạn, thuật đằng vân giá vũ thuộc hàng

gà mờ, vừa nãy là nhờ có Hoa Vô Ngôn, giờ chẳng lẽ muốn nàng đi bộ đến
Đông Cực sao?

“Chuyện của Thiên giới, các vị tôn thần, tiên tôn sẽ tự xử lý, không

liên can gì đến yêu nghiệt nhà ngươi.” Ở bên này, Tử Tô nhận ra Hoa Vô
Ngôn đánh mắt ra hiệu cho Chu Ngưng, sợ hai người lại giở trò quỷ, nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.