THỀ NGUYỀN - Trang 794

ta càng đề phòng, nàng ta chưa từng cẩn thận cân nhắc ngữ điệu đầy thâm ý
sâu xa của Hoa Vô Ngôn mà lại không hề khách sáo: “Đừng có lôi con ả
tiện nhân đó làm cớ bước vào Ngọc Hư cung giở trò, nếu ngươi hiểu
chuyện thì lăn nhanh một chút, bằng không đừng trách ta không khách
khí.”

Gần như đang chờ Tử Tô buông lời mắng cho mình một cơ hội ra tay,

vậy thì dù kết quả cuối cùng có thế nào đi nữa y cũng không vô lý. Hoa Vô
Ngôn phì cười, lấy chiếc quạt xếp trong lòng xòe ra, cất lời đã phủ đầu
trước: “Thật xin lỗi, Hoa ca ca của muội tài hèn ít học, tới lúc này ca ca chỉ
mới học đi chứ chưa từng học lăn. Hôm nay dù ta có mất hết tu vi, bị đánh
về nguyên hình cũng phải xông vào Ngọc Hư cung, ngươi không khách khí
với ta, ta cũng mặc kệ!”

Y đáp lại Tử Tô bằng cái liếc mắt đưa tình, cố tình nhấn mạnh ba chữ

“không khách khí” thật mờ ám, Tử Tô biến sắc, y nắm lấy thời cơ niệm chú
ngữ, ném cây quạt xếp vẫn luôn mang theo về phía Chu Ngưng: “Tiểu hoa
yêu, ngươi lập tức đến Đông Cực tìm tiểu quỷ Thanh Huyền, chỗ này để
ta.”

Chu Ngưng gật đầu đón lấy quạt xếp, cây quạt như có sự sống bỗng

kéo nàng ngự phong chạy đi, trong tích tắc đã bay lên không trung bay
thẳng về Đông Cực.

“Tiên cô đanh đá, danh tiếng của ngươi vang khắp lục giới, Hoa ca ca

đã nghe từ lâu, hôm nay gặp mặt quả là danh bất hư truyền!” Quay đầu lại,
Hoa Vô Ngôn nhìn chiếc roi Kim Giao bị Tử Tô xoắn chặt trong tay, lòng
thầm nghĩ giờ mình không có binh khí phòng thân, tỷ lệ chịu thiệt thật cao,
nhưng cái miệng không chịu thua cứ thao thao bất tuyệt, ngả ngớn trêu cợt:
“Nữ tử hả, phải dịu dàng một chút, như vậy mới có thể giữ được trái tim
của nam tử, đến đây để Hoa ca ca ta dạy muội nào…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.