THỀ NGUYỀN - Trang 894

Đây là Bắc Cực Trung Thiên Tử Vi đại đế Bình Sinh, không phải

Thanh Huyền luôn bên cạnh nàng như hình với bóng.

Không hề nhớ bất cứ chuyện gì, nói cách khác, với hắn, nàng chỉ là

một người xa lạ không quan trọng.

Cùng hình dáng nhưng lại là người dưng.

Không có bất cứ người nào nghe được tiếng khóc thầm từ đáy lòng

nàng, nàng bước đi lảo đảo, thẫn thờ, không rõ mình ra khỏi Tử Vi điện
như thế nào, càng không biết phía sau có một đôi mắt vẫn nhìn nàng chăm
chút, đuổi theo nàng, không ngừng suy nghĩ.

******

Thiên Sắc đứng trên bậc thềm phía sau Tử Vi đại điện nguyên cả đêm.

Tử Vi viên là nơi gần mặt trăng mặt trời nhất. Ban ngày, mặt trời đẹp

đẽ lên cao, nóng bức đến mức có thể thiêu cháy cả đồng cỏ, ban đêm, mặt
trời lặn xuống cây phù tang, ánh trăng lạnh trong veo treo lên, nơi này
giống như băng tuyết ngàn dặm, cực kỳ lạnh lẽo.

Một bóng dáng đẹp đẽ hoa lệ, giống như vệt máu ghê người kéo dài

trong ánh trăng mờ, uốn lượn theo dấu chân nàng, làn da nổi bật dưới ánh
trăng, càng trở nên trắng bệch. Ngẩng đầu lên nhìn vầng trăng tròn gần
trong gang tấc kia, ánh bạc phủ khắp nơi, dịu dàng như tơ lụa, sau đó nàng
cúi đầu xuống, im lặng hệt như một linh hồn dạo chơi dưới ánh trăng.

Ánh trăng trong như nước, lẫn vào sương mù chiếu lên mặt nàng, hàng

mi dày che giấu mọi cảm xúc trong mắt, mái tóc bạc như tuyết đọng trắng
xóa, xua tan ánh sáng rực rỡ quanh người nàng, nhưng không thể xóa đi sự
cô đơn, hiu quạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.