THỀ NGUYỀN - Trang 970

Đúng vậy, lúc trước gặp ở Càn Nguyên sơn, nàng đã tu thành người,

lại một lòng tu tiên, thậm chí vô cùng mạnh miệng tuyên bố muốn bái Thái
Ất Cứu Khổ thiên tôn làm thầy. Với một tiểu tước yêu mang mệnh cách cô
loan trọn đời, ước vọng hão huyền của nàng trở thành trò cười cho đám
thần chức, thậm chí Hạo Thiên còn lạnh lùng châm biếm nàng vốn là chim
sẻ không thể nào biến thành phượng hoàng, chỉ có mình hắn khẳng định
tiểu tước yêu này sẽ có ngày một bước lên trời.

Cuối cùng, đúng là nàng đã một bước lên trời, nhưng rốt cục vẫn khó

tránh khỏi số mệnh tang thương.

Hắn nghĩ hắn có thể khiến nàng Niết bàn tái sinh lần nữa, nhưng

không hề biết một chữ tình đã vò nát đôi cánh của nàng.

Lặng yên đọc thần chú, hắn mở lòng bàn tay ra, một đóa hoa Khuê Uy

màu lam thẫm từ từ nảy nở, giống như sinh ra từ huyết mạch của hắn. Nội
đan từ lòng bàn tay nàng cũng chậm rãi bay qua, kết hợp cùng hoa Khuê
Uy, hóa thành một luồng sáng màu vàng cực kỳ rực rỡ —

Đáp ứng xong ước nguyện của nàng, Bình Sinh nhìn nàng thật lâu,

nàng vẫn đang quỳ không đứng dậy nổi giống như đã bám rễ tại nơi đó, ánh
mắt hắn phức tạp không rõ cảm xúc, cũng bất đắc dĩ.

Không có nội đan, bây giờ nàng hoàn toàn không có tu vi, thậm chí

không thể giữ được hình người!

Nhưng đây là con bé tự chuốc lấy, hắn còn có thể làm gì cho con bé

nữa chứ?

Cuối cùng vẫn là thở dài, Bình Sinh lẳng lặng rời đi.

Thiên Sắc thẫn thờ quỳ tại nơi đó, rũ đầu xuống, toàn thân tê liệt trong

gió rít, khó chịu không nói nên lời, như là đau đến cùng cực, ngay cả nét
mặt cũng giống hình nộm ngây ra như tượng gỗ. Nàng không biết Bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.