THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 10

" Chào cậu, cậu có cái tên đẹp thật!" Thiên Vũ nhìn Tuyết Xuân, đưa

tay ra chờ đợi cái bắt tay của nó. Hắn cười, không chỉ là nụ cười ở trên môi,
mà còn là nụ cười nơi ánh mắt. Nó bối rối bắt tay hắn... Chẳng lẽ lại để
người ta chờ như vậy. Đó không phải là cách ứng xử của nó, cũng chẳng
phải cách cư xử lịch sự... Chẹp, dù gì cũng chỉ là cái bắt tay thôi mà...

Nhưng có thực là nó nghĩ vậy không?

Bất chợt Châu Ngọc vỗ vai nó:" Này, đừng đờ ra như thế!" Nó giật

mình, luống cuống." Ứng xử linh hoạt, linh hoạt đi... tỉ phải chủ động bắt
chuyện với người ta một chút. Cơ hội ngàn năm có một đấy..." Nhỏ thì
thầm, nhắc khéo nó.

Nhưng lạ chưa, chẳng đợi đến lượt nó đâu nhé. Hắn ngồi đấy, nói

chuyện đến quên cả thì giờ. Bọn con trai bị hắn hút lại một chỗ, nói chuyện
cười long trời nở đất. Bọn con gái chốc chốc lại đi ngang qua chỗ hắn. Hắn
bắt chuyện, rồi lại trêu vài câu... Ái dà, thích nghi nhanh gớm,có khiếu hài
hước phết nhỉ...

"Tùng... tùng.. tùng..." Trống vào tiết hai.

Thiên Vũ ngồi bên cạnh nó, chẳng khác nào thằng tăng động.

Than ôi, hắn lại tiếp tục quẩy tung mù cái xóm ấy lên. Ngồi bàn kế

bên phải là Châu Ngọc và Minh Tú. Ngồi kế bên trái là Thiên Minh và
Tuấn Cường. Ngồi đằng trước là Mỹ Hà và Vũ Thịnh. Hic, đúng là tam
giác quỷ mà. Sao số nó khổ quá vậy...

Nhìn bốn xung quanh nó mới thấy bàn dưới để trống. Thảo nào hôm

nay nó cứ thấy thiêu thiếu. "Đúng rồi, đại sư huynh đâu rồi đấy nhỉ?"

Cửa lớp hé mở... Một cậu học sinh cúi người, rón rén bò vào lớp...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.