THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 86

nghỉ việc để bảo vệ nó, vừa để tránh hậu họa. Con trai chú hẹn hò với con
gái của ông ấy. Ông ta rất quý mến và tin tưởng nó, lại biết nó muốn làm
một phóng viên chân chính nên giao lại tài liệu về vụ án cho nó. Mấy tấm
ảnh từ đó mà có đấy... Cũng coi là có duyên..."

Cô nắm lấy tay chú Hùng, đôi mắt ngân ngấn nước, con ngươi khẽ

rung động vẻ biết ơn :" Chú hãy cho cháu địa chỉ nhà ông ấy, cháu sẽ đến
cảm ơn..."

🍀🍁🌺🍀🍁🌺

Hàn Thiên Vũ hôm nay không có tiết nên nghỉ ở nhà, rảnh rang chẳng

có việc gì làm, ngồi nhớ Mai Nhi cũng hết ngày, nóng lòng chỉ muốn đến
gặp cô để đánh bay chữ" chán" khỏi lượn lờ trước mặt, nhưng lại sợ cô bận
học nên thôi. Mai Nhi của anh đỗ thủ khoa trường Đại học Y kia mà, suốt
ngày nhớ nhung mà qua rủ người yêu đi chơi, anh chỉ lo cô không có thời
gian mà học hành sa sút...

Điệu nhạc Ballad khẽ vang lên trong căn phòng sang trọng, anh thảnh

thơi, muốn pha chút Americano uống cho đỡ nhạt miệng. Anh đưa tay, với
lấy chiếc cốc...

Đột nhiên anh khựng lại. Anh bỗng cảm thấy ngực đau nhói, đầu óc

như tê dại. Anh khó chịu đưa tay ôm ngực, ngồi xuống tựa vào chiếc bàn,
cắn răng chịu cơn đau. Chân tay anh bủn rủn, từng hơi thở thật khó nhọc.
Cơ thể anh như một cỗ máy bị hỏng hóc nặng nề. Cơn đau này xuất hiện từ
hồi ôn thi đại học nên anh cứ nghĩ là do áp lực học hành thi cử nên tặc lưỡi
cho qua. Kết thúc kì thi cũng là lúc nó biến mất. Nhưng thật không ngờ
rằng, một năm sau nó quay trở lại, mà còn đến điểm danh ngày một" siêng
năng" hơn, thậm chí còn hại anh đau đến thân tàn ma dại. Anh lắc đầu, cố
điều hoà lại nhịp thở, đưa tay xoa ngực, nghĩ bụng trên đời này cái gì cũng
có thể xảy ra, không thể coi thường được, nhất định phải đến bệnh viện
khám xem sao...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.