THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 211

Lời đâu kiều diễm cho nguôi lòng chàng?

*

Tay em nâng chén hoàng hoa,

Sá gì hớp rượu vì ta bận lòng,

Hãy gượm lắng nghe dòng sóng chảy,

Gió đùa trăng trên bãi lạnh lùng.

Sá gì hớp rượu, bận lòng,

Đợi gì môi nhấp rượu nồng mới say?

Hãy nhích lại đưa tay ta nắm,

Hãy buông ra đằm thắm nhìn nhau.

Rồi trong những phút giây lâu,

Mắt sầu gợn sóng, lòng đau rộn tình.

Phút giây ấy, ta mình ngây ngất,

Bỗng con thuyền buộc chặt, rời cây.

Cho ta khất chén rượu này,

Vì ta em hãy lựa dây đoạn trường.

Khoan để đốt chút hương trầm đã!

Đợi trầm bay rộn rã lời ca...

Nghe xong ta ngắm trời xa,

Dòng sông Ngân đã nhạt mờ từ lâu.

Tiếng gà đã gáy mau trong xóm,

Bình minh đã rạng khóm tre cồn.

Trông nàng môi nhạt màu son,

Giật mình ta nhớ vợ con ở nhà.

Từ đấy chẳng bao giờ phiêu lãng,

Niềm thế nhi ngày tháng quen dần.

Đôi phen nhớ cảnh phong trần:

Bóng nàng ẩn hiện xa gần đâu đây.

Tưởng nghe tiếng gọi nơi hồ hải,

Mắt lệ mờ ta mải trông theo,

Trong buồng bỗng tiếng con reo,

Vội vàng khép cửa gió heo lạnh lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.