THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 148

Khải chỉ có thể dùng từ mượn, không thể dùng từ cho hay tặng. Nếu như
sau này Phỉ Khải có con cái, anh ta muốn hắn giao quyển sách này cho đời
sau của anh ta vậy thôi.

Hắn xúc động nhận lấy quyển sách, rồi nói:

- Phỉ đại ca, tôi chỉ cần mượn một đêm là được rồi.

Quyển sách này cũng không dày, Địch Cửu tin tưởng chỉ cần một đêm

là hắn có thể học thuộc lòng toàn bộ.

Phỉ Khải xua tay:

- Địch huynh Đệ, tôi biết công pháp trong quyển sách này khẳng định

không tầm thường. Chỉ có điều công pháp trong đó không thể tu luyện. Phỉ
gia đã nắm giữ nó nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không có một người nào
có thể tu luyện thành công. Cho nên Địch huynh đệ muốn trả lúc nào cũng
được.

Địch Cửu thầm nghĩ đây là công pháp rất tốt, hắn vừa thử một chút là

đã có thể cảm ứng được. Nhưng Địch Cửu rất nhanh đã hiểu ra vấn đề.
Những thứ như công pháp tu tiên này chắc chắn sẽ không đơn giản, sở dĩ
hắn có thể dễ dàng cảm ứng được như vậy, chắc chắn là nhờ viên đá màu
xám mà hắn đang đeo trên cổ.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.