THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 309

"Ừm." Cô ừ hữ một tiếng, nhắm đôi mắt nặng trĩu lại, chỉ thấy mùi hương
trên người anh như mùi rừng cây buổi sớm, thật tuyệt làm sao.

Chẳng hiểu tại sao, mỗi lần tựa vào lòng anh, cô lại thả lỏng tuyệt đối, rất
thoải mái, rất nhẹ nhõm, rất tự tại.

Chỉ chốc lát sau, cô bé nọ liền lặng lẽ thiếp đi. Cô ngủ rất ngon, nhưng Việt
Trạch lại khốn khổ hết sức.

Cô ngả đầu vào vai anh, mũi cọ vào cổ anh, hơi thở vừa ổn định vừa nhẹ
nhàng, giống như chiếc lông chim phất qua cổ anh ngưa ngứa, ngứa thẳng
đến tận tim.

Đầu óc Việt Trạch căng lên, vô thức nhớ lại lời Nghê Lạc: bạn gái đang ngủ
là thời cơ tốt nhất để vuốt ve, nếu không tranh thủ nắm bắt, đó là thằng ngu!

Nhưng mà, ừm, Nghê Gia nói, không được nghe lời thằng nhóc thối Nghê
Lạc, không được để nó dạy hư.

Việt Tiểu Trạch âm thầm gật đầu. Đúng, phải nghe lời Nghê Gia, không thể
để Nghê Tiểu Lạc dạy hư được.

Vừa nghĩ thế, anh đã không nhịn được cười, cảm giác vừa lo lắng vừa thoải
mái khi ở bên Nghê Gia này là sao nhỉ?

Anh chưa từng yêu đương nên có đôi phần lo lắng, hơn nữa đối tượng là
Nghê gia, nên lại càng bất an.

Kế hoạch ban đầu là tìm một cô gái tốt để kết hôn, sống cuộc sống bình
thản, không yêu đương gì hết. Nhưng bây giờ, ai ngờ được anh lại đang
lúng túng trong tình cảm, những kinh nghiệm lăn lộn trên thương trường
đều chẳng ích gì. Ai ngờ được anh lại thay đổi suy nghĩ của mình, lựa ý
chiều theo cô, để cô vui vẻ?

Bất ngờ thật!

=================

Chương 45

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.