THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 155

mới cãi nhau ầm ĩ một trận, hôm qua cậu còn không chịu đưa cô đi dạo phố.
Nhưng bây giờ, tại sao cô sẵn sàng cùng đối mặt với cơn nguy hiểm lớn
nhường này với cậu? Có lẽ chỉ có thể giải thích bằng huyết thống thôi nhỉ?
Bằng không, vì sao trước đó vẫn còn dỗi cô mà vừa rồi lúc lưng áp lưng với
cô, cậu lại tin tưởng và an tâm khác thường như thế? Lúc thấy cô bị đánh,
cậu giận đến nỗi máu nóng bốc lên đầu, chỉ hận không thể giết người được?
Chính mình cũng bị đánh, mà lại lo không bảo vệ được cô? Chẳng phải rất
kỳ quặc ư? Liễu Phi Dương nheo mắt, ra hiệu cho đám tay chân đang lồm
cồm bò dậy, một đám người bất ngờ lao đến, giữ chặt Nghê Lạc. Nghê Lạc
vốn bị đòn đau chưa kịp hoàn hồn phản ứng lại, giờ lại có một đống người
bắt lấy cậu còn đấm đá túi bụi, làm sao cậu tránh kịp?"Bỏ em tao ra!" Nghê
Gia giận dữ, nhấc chân đá những kẻ đó, mỗi cú đá là đá văng một kẻ, không
ngờ Liễu Phi Dương phía sau đã tiến thẳng đến, một tay bắt lấy eo cô, vác
cô lên. Cả người Nghê Gia bị Liễu Phi Dương ôm lơ lửng trên không, hai
chân không có chỗ phát lực. Cô định xuống chỏ, nhưng tay kia của gã đã
chặn trước, bóp chặt hai tay cô, cô không thể động đậy, chỉ có thể hung tợn
cào tay gã. Nhưng tay gã toàn cơ bắp, có cào cũng chỉ để lại vài vết hồng
hồng chẳng ăn thua."Buông tôi ra! Buông ra!" Nghê Gia ra sức đá gã,
nhưng không có chỗ mượn lực, mà cô lại quay lưng về phía gã, không thể
khiến hạ bộ của gã bị thương. Liễu Phi Dương túm cô rất chắc, nhưng khi
nhìn đến Nghê Lạc đang bị tay chân đè chặt, đột nhiên ghé mũi vào cổ
Nghê Gia, hít mạnh một hơi. Cả Nghê Gia và Nghê Lạc cùng lúc run lên, gã
muốn làm gì? Liễu Phi Dương nhìn Nghê Lạc, "Tao nghĩ rồi, giết mày chỉ
tổ phiền hà. Nếu mày đã ngủ với em gái tao, vậy thì tao sẽ ngủ với chị gái
mày, thế là công bằng". Nghê Gia cứng đờ người. Liễu Phi Dương cười
dâm đãng: "Hơn nữa, gái đẹp hiếm có thế này, cứ buông tha như thế thì
đáng tiếc lắm! Mày nói xem, đôi chân đẹp như thế này, nếu..."."Liễu Phi
Dương, quân khốn nạn!" Nghê Lạc nổi điên, đột nhiên đánh về phía Liễu
Phi Dương, bảy tám người đang giữ cậu hoảng hốt, không ngờ cậu tự nhiên
lại hóa rồ như thế, tất cả lại nhào lên tóm lấy cậu một lần nữa. Liễu Phi
Dương hoàn toàn không ngó tới, tiếp tục khiêu khích cậu: "Nghe nói chúng
mày là chị em sinh đôi, có thần giao cách cảm. Không biết là mày có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.