cảm nhận được nỗi đau của nó không?"."Có điều", Liễu Phi Dương cười,
"cho dù không có thần giao cách cảm, mày đứng bên cạnh nhìn, chắc cũng
cảm nhận được thôi!". Nghê Lạc lập tức phát điên, vừa đá vừa đánh, mấy
tay xã hội đen liên tục khổ sở vây cậu lại, hỗn loạn vô cùng."Liễu Phi
Dương, nếu mày dám động vào chị ấy, nhất định tao sẽ giết mày! Nhất định
sẽ giết cả lò họ Liễu nhà mày! !!".
=================
Chương 30
Nghê Gia điên mất! Nếu bị kẻ khác cưỡng bức trước mặt Nghê Lạc, cô thà
chết còn hơn!
Thằng biến thái Liễu Phi Dương!
"Nghê Lạc! !! Cứu chị! !! !"
Giờ phút này, hai mắt Nghê Lạc đỏ ngầu, không biết tìm được sức lực từ
đâu ra, cậu thét lên một tiếng như hóa điên, ném bay toàn bộ bảy tám người
đang đè lên người mình.
Cậu tung đòn về phía Liễu Phi Dương, một tay giành lại Nghê Gia trong tay
gã, ôm cô vào lòng thật chặt. Đồng thời đá một cú vào ngực Liễu Phi
Dương, gã ta bị bất ngờ, ngã vật xuống đất.
Nghê Lạc ôm Nghê Gia chạy ra ngoài, những người phía sau đuổi theo như
đám quỷ hút máu, vây lấy cậu tẩn cậu một trận. Nghê Lạc ngã xuống đất,
vẫn ra sức che chắn Nghê Gia, không muốn để cô chịu bất cứ tổn thương
nào.
Nghê Gia bị cậu ôm siết vào lòng, nắm tay đặt trên cơ thể gầy gò của cậu,
thấy môi cậu bị cắn đến trắng bệch mà không kêu rên một tiếng. Mắt cô
ươn ướt: "Không cần bảo vệ chị".
Cậu bị chúng đánh trúng, nặng nề gục trên người cô, thì thầm bên tai: "Tôi
đếm đến ba! Chị phải chạy ra ngoài, không được quay đầu lại!"