THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 168

Nghê Gia đi trước một bước, dừng lại, nhìn anh trai tinh tế: "Cho tôi mượn
súng của anh được không?".

Anh ta nghiêm nghị đưa cho cô.

Nghê Gia hỏi Việt Trạch: "Anh có thể ra ngoài trước không?".

Việt Trạch liếc nhìn cô một cái, xoay người đi ra.

Cô lại nhìn Nghê Lạc, "Em ở lại".

Nghê Lạc sửng sốt: "Nghê Gia, chị, chị muốn?".

Nghê Gia đứng thẳng, nhắm vào Liễu Phi Dương, kẻ đang phủ phục dưới
đất, vẻ mặt hoảng hốt. Cô không nể tình mà bóp cò, một tiếng súng vang
lên, cả người Liễu Phi Dương chấn động, mặt xám ngoét như tro, viên đạn
bắn ngay vào mặt đất trước mặt gã.

"Chỉ có anh mới thạo bắn súng ư?" Nghê Gia cười khẩy, "Liễu Phi Dương,
hôm nay tôi tha cho anh, anh nợ tôi một mạng".

Cô chỉ muốn giết chết gã!

Nhưng nếu giết gã rồi, nhất định phải bịt miệng tất cả những kẻ còn lại,
bằng không nếu Trình Hướng biết, nhất định sẽ mang lại tai họa cho nhà họ
Nghê. Hôm nay cô không thể ra tay với hắn được.

Nghê Gia ngồi cạnh gã, tủm tỉm: "Trận đấu hôm nay của chúng ta, có kẻ
đứng ngoài xem tuồng đúng không?". Bằng không, Liễu Phi Phi sẽ phải lén
lút xử lý cái thai kia, Liễu Phi Dương ở tít Macau làm sao biết được.

Liễu Phi Dương đực mặt.

Nghê Gia nói tiếp: "Có kẻ muốn chúng ta đôi bên cùng thiệt. Kẻ báo cho
anh Liễu Phi Phi mang trong mình giọt máu của Nghê Lạc, chỉ coi anh là
một quân cờ thôi".

Thực ra cô đã đoán được, mục đích của kẻ đứng sau chính là mượn Liễu
Phi Dương đối phó với nhà họ Nghê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.