THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 167

cục sắt vụn, rơi xuống đất.

Thiên kim đại chiến Là một trong những phiên bản của loại súng ngắn bán
tự động Beretta được sản xuất tại Ý.

Liễu Phi Dương đau đớn rít gào, mấy người tới cùng Việt Trạch mặt lạnh
như tiền, tước hết vũ khí của những tên còn lại.

Việt Trạch bước nhanh đến trước mặt Nghê Gia, cởi áo ngoài đưa cho cô.

Nghê Gia ngẩn người, nhưng vẫn nhận lấy, lí nhí cảm ơn rồi ngoan ngoãn
mặc vào, dù sao áo của cô cũng rách bươm rồi.

Cô hơi ngước mắt lên, thấy anh trai bề ngoài thô ráp bên trong tinh tế đứng
sau Việt Trạch.

Anh trai tinh tế thấy sắc mặt Nghê Gia trắng bệch, nhớ ra anh Ba dự định
tối nay mới xử lý tên Liễu Phi Dương, vừa nghe trợ lý báo tin đã nhanh
chóng xác nhận vị trí tìm đến với Nghê Gia, giờ khắc này chẳng phải nên
ôm cô em xinh xắn kia vào lòng hỏi han an ủi ư? Anh Ba ngố ghê, chẳng
hiểu phong tình gì hết!

Anh ta quyết định giúp anh Ba mình, bèn nở nụ cười máy móc và méo mó
với cô.

Sắc mặt Nghê Gia càng trắng hơn.

Việt Trạch ngoái đầu lại, mỉm cười: "Đã bảo cậu đừng có cười nữa rồi".

Anh trai kia yên lặng rúc vào xó tường. Việt Trạch bình thản nói: "Tôi đưa
hai người đến bệnh viện khám". Thấy dáng vẻ cúi đầu muốn từ chối của
Nghê Gia, anh rất thông minh bỏ nhỏ thêm câu nữa, "Hình như Nghê Lạc bị
thương không nhẹ đâu".

Nghê Gia nhìn sang sắc mặt tái nhợt của Nghê Lạc, giờ mới gật đầu: "Phiền
anh Việt rồi".

Việt Trạch ngẩn ra, rõ ràng mười mấy tiếng trước cô vẫn còn gọi anh là Việt
Trạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.