THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 169

"Bằng không, sao Việt Trạch lại đến nhanh như thế? Tôi đoán, lúc kẻ đó
báo tin cho anh, cũng báo luôn cho Việt Trạch tung tích của anh rồi".

Câu này cô chỉ tùy cơ ứng biến đơm đặt mà thôi, nhưng Việt Trạch đến rất
đúng lúc, cô quyết định lợi dụng tính đa nghi của Liễu Phi Dương.

Liễu Phi Dương quả nhiên tin thật, bụm cánh tay đang chảy máu ròng ròng,
hận đến nghiến răng nghiến lợi: "Ninh Cẩm Nguyệt".

Nghê Gia hơi nheo mắt, tên đã được nói ra, thù hận đã được chuyển sang
người khác, cô không cần nán lại thêm!

Việt Trạch dẫn họ đến bệnh viện quân y tốt nhất Bắc Kinh.

Chụp CT, chụp NMR các thứ thì thôi không nói, nhưng Nghê Gia thật sự
không hiểu lấy máu xét nghiệm nhằm mục đích gì. Việt Trạch nói nếu đã
tới rồi, thôi cứ kiểm tra luôn sức khỏe toàn thân, cuối cùng còn nói: "Món
quà sinh nhật thứ hai của em đấy, không được từ chối".

Ai lại tặng quà sinh nhật là kiểm tra sức khỏe chứ! Sáng tạo thế thì sao anh
không tặng luôn cái đồng hồThiên kim đại chiến cho rồi!

Thiên kim đại chiến Trung Quốc kiêng tặng đồng hồ, cách đọc cụm từ "tặng
đồng hồ" nghe giống "đi đám tang" nên đây là một món quà tối kị ở đất
nước này.

Việt Trạch đã đưa Nghê Lạc đi khám, Nghê Gia đành lặng lẽ đi kiểm tra sức
khỏe một mình. Ở cầu thang, cô lại tình cờ gặp Liễu Phi Phi đeo kính râm
che chắn kín mít. Nếu không phải sáng sớm từng gặp cô ta, Nghê Gia cũng
sẽ không nhận ra.

Cô đón đầu, chặn đường cô ta. Liễu Phi Phi cả kinh, nhận ra là Nghê Gia,
lại trấn tĩnh lại: "Có việc gì?".

"Cô và anh cô lừa Nghê Lạc ra ngoài, đánh nó bị thương nặng", Nghê Gia
cường điệu hóa, xoay xoay nắm đấm, "cô bảo tôi tìm cô có việc gì không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.