THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 182

Nghê Gia kéo tay cô nàng, hòa nhã đánh nhẹ: "Hai đứa mình thân nhau như
thế, cậu là người thế nào mình còn không rõ chắc. Tất nhiên là mình tin cậu
rồi".

Tuy sự thật thà vô ý của Tống Nghiên Nhi luôn làm hại cô, nhưng cô nàng
thật sự không có ý hại người.

Nghe xong câu này của Nghê Gia, nước mắt Tống Nghiên Nhi chảy ào ào
như vỡ đê, gần như nhào đến ôm cô: "Gia Gia, mình...". Cô nàng nghẹn
ngào không nói nên lời, trước đó cô nàng còn thấy tính tình Nghê Gia lập
dị, càng ngày càng khó chung sống, song hôm nay mới thấy, Gia Gia vẫn
rất đáng tin cậy!

Tống Nghiên Nhi nhớ đến sự hiểu lầm của mình với cô trước kia, vô cùng
tự trách. Nghê Gia chỉ an ủi cô nàng vài câu đơn giản, lại hỏi: "Có ai từng
chạm vào USB của cậu không?".

"Không có đâu!" Tống Nghiên Nhi lấy khăn tay lau nước mắt, "Ngay cả
chuyện định làm cậu ngạc nhiên, mình cũng chỉ vô tình nhắc tới lúc ăn cơm
thôi, không ai biết cả".

Trong lòng Nghê Gia đã rõ, không phải Mạc Doãn Nhi thì ai?

Cô không hề gì cười: "Thôi bỏ đi, đã bảo chỉ là đùa rồi mà, không sao đâu".

Nghê Gia đi vào phòng tiệc của nhà họ Tống, nhìn lướt vào tấm gương cạnh
cửa một chút. Hôm nay cô vận lễ phục liền màu đỏ, váy hai dây kèm thắt
lưng, phần chân váy hơi bồng lên, không ngây thơ, cũng không quá già dặn.

Cô còn cất công trang điểm đôi mắt mình đậm hơn bình thường, cứ như
vậy, đôi mắt đen trong nom càng có vẻ tĩnh mịch hơn.

Nhìn vào gương, Nghê Gia thấy Mạc Mặc.

Váy ChanelThiên kim đại chiến đỏ sậm, không còn là người đàn bà điều
kiện khốn khó phải mặc đồ giá rẻ nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.