"Bộ phim Không gian bí mật Tần Cảnh quay lần trước do Nghê Gia viết
kịch bản đấy."
"Tần Cảnh giỏi như vậy, Gia Gia là bạn tốt của con bé, nhất định cũng ưu tú
lắm!"
Mạc Mặc méo mặt, bà ta không xen vào được dù chỉ một câu, thậm chí còn
có cảm giác như bị gạt ra, ngay cả đứa con gái bà ta vẫn tự hào cũng bị coi
nhẹ.
Mạc Doãn Nhi tuy tỏ vẻ tươi cười nhưng rõ ràng đã sắt mặt lại, ả tức đến
nỗi huyệt thái dương cũng giật giật đau theo, ánh mắt của các bà này có vấn
đề thật rồi, lại xun xoe tâng bốc Nghê Gia như thế! Chẳng lẽ Mạc Doãn Nhi
ả phải làm nền?
Nhưng điều làm ả đau đầu hơn vẫn nằm ở phía sau.
Tưởng Na chống cằm, ngẫm nghĩ một lát: "Cẩm Niên nhà cô năm nay hai
mươi tư rồi, lớn hơn Gia Gia năm tuổi, tốt quá nhỉ".
Mạc Doãn Nhi suýt nữa bấm gãy móng tay, mẹ Ninh Cẩm Niên đã nhắm
Nghê Gia rồi sao?
Nhưng ả bình tĩnh lại rất nhanh, nhìn lướt Tống Nghiên Nhi vẫn đang thộn
mặt ra chẳng hiểu gì, hừ, nhân cơ hội này chia rẽ hai người bọn chúng cũng
không tồi.
Nghê Gia vờ như không hiểu, không có bất cứ phản ứng nào. Trong lòng cô
lại láng máng nghi ngờ, đây là lần đầu tiên cô gặp Tưởng Na, như thế này
không phải quá nhanh sao?
Nghĩ kĩ ra thì Tưởng Na nhắm vào hồi môn của Nghê Gia có lẽ đúng hơn.
Nghê Gia giả ngu cười cười, không nói gì, trong lòng không khỏi hân hoan
mà thấy tiếc thay cho Mạc Doãn Nhi, nhà họ Ninh không phải nơi cô ả
muốn gả là gả được đâu.