THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 240

Nói xong, cô nàng không đoái hoài đến Mạc Doãn Nhi nữa, đi thẳng vào
hội trường.

Bóng Tống Nghiên Nhi bỏ đi vẫn thanh cao đẹp đẽ trước sau như một.

Mạc Doãn Nhi không khỏi nghiến chặt răng.

Hừ! Chủ nhân thật sự của nhà họ Tống! Lẽ nào cô ta nghĩ là Tống Nghiên
Nhi mình chắc?

Đều là con gái nhà họ Tống, dựa vào đâu mà Tống Nghiên Nhi đương
nhiên là thiên kim tiểu thư trong khi Mạc Doãn Nhi phải sống kiếp con
riêng tối tăm? Vừa nghĩ đến việc Tống Nghiên Nhi xinh đẹp hơn cô ả, có
thể danh chính ngôn thuận gọi Tống Minh là bố, còn có một bà mẹ giỏi
giang hơn Mạc Mặc nhiều lần là Mạc Doãn Nhi đã tức, dựa vào đâu chứ?

Cho loại công chúa chăn ấm nệm êm thuận buồm xuôi gió từ bé như Tống
Nghiên Nhi nếm ít khổ sở là đáng kiếp.

Mạc Doãn Nhi cười nhạt, hừ, dù sao cũng là bông hoa khuê các, không biết
dùng tâm kế công kích. Tưởng nói với Diêu Phi là Nghê Gia tính mua mảnh
đất ở khu I phía Tây ngoại ô thì ả sẽ mắc câu sao?

Cô ả vốn nghi ngờ Tống Nghiên Nhi sẽ không sơ sẩy để lộ mục tiêu của
Nghê Gia như thế.

Hôm nay vừa nhìn là cô ả đã xác định chắc chắn Tống Nghiên Nhi đã nằm
cùng chiến tuyến với Nghê Gia, chỉ sợ khu I phía Tây ngoại ô chỉ là ngụy
trang, mảnh đất tốt nhất là khu II phía Tây ngoại ô cơ!

Ả nhất định phải đoạt được thứ Nghê Gia ngấp nghé.

Lúc Nghê Gia ngồi xuống, Việt Trạch đã an vị từ lâu.

Anh nghiêng đầu nhìn cô, thấy cô bình thản nhìn người chủ trì trên bục, nửa
bên mặt xinh đẹp trầm tĩnh khác lạ, còn trầm tĩnh hơn cả những gì anh
thường cảm nhận, anh láng máng cảm thấy có gì không bình thường.

Người chủ trì trên sân khấu đã mở màn xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.