THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 258

gở bỏ nhỏ thêm một câu: "Nếu chị gặp người xấu, em sẽ thắp hương thay
tên xấu xa đó được không?".

Nếu không phải đang mặc váy ngắn, Nghê Gia đã đá bẹp cái mỏ ti tiện của
cậu!

Trở mặt cũng nhanh ghê, vừa rồi nói chuyện với Việt Trạch thì rõ đàng
hoàng chững chạc, nghiêm túc tập trung, chú mày là máy ghi âm thay đổi
giọng nói à?

Tận sâu nội tâm Nghê Gia còn chưa oán thán xong, cái máy hai giọng Nghê
Lạc lại bắt đầu vận hành, lễ phép khôn khéo: "Anh Việt Trạch, lần sau nếu
còn vấn đề gì chưa hiểu, em sẽ lại liên lạc với anh ạ".

Việt Trạch gật gật đầu.

Mặt Nghê Gia cứng đến nỗi suýt nữa bị phong hóa rụng xuống đất.

Khuôn mặt tươi cười của Nghê Lạc nhìn Nghê Gia lại lập tức biến sắc. Cậu
đột ngột giơ tay xoa xoa vò vò đầu cô, không có lớn nhỏ tôn ti gì hết.

Nghê Gia cáu điên, vừa muốn đá cậu thì kẻ gây họa đã cong đuôi chạy trốn
rồi, còn vừa chạy vừa hét lên với cô: "Nghê Gia, chị ngoan ngoãn cho em,
đừng gây chuyện đó!".

Ngoan ngoãn cho em, đừng gây chuyện...

Nghê Gia đứng trong gió đêm trước cổng trường, hoàn toàn mụ mị rồi...

Cô khó chịu xoay người, nhìn Việt Trạch, ánh mắt anh trong vắt khẽ đậu
trên người cô, trên mặt như có nét cười thấp thoáng.

Nghê Gia nói rất đúng phép tắc: "Vậy tôi đi trước đây".

Việt Trạch tò mò: "Không phải em sợ gặp người xấu sao, tôi đưa em đi
nhé?".

Nghê Gia cười ha ha khoát tay: "Vừa rồi tôi chỉ nói đùa với Nghê Lạc thôi,
tôi đi trước đây, tạm biệt anh", nói xong co cẳng bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.