THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 268

Nghê Gia muốn trốn cậu, cười gượng hì hì hai tiếng, lập tức vẫy tay:
"Được, tạm biệt".

Nói xong, giả vờ tiếp tục chạy về phía trước.

"Ê!" Nghê Lạc túm lấy cô, không tốn chút sức nào đã giật cô lại, "Kể cho
chị nghe một chuyện buồn cười cực".

"Ha ha, chị không có hứng". Nghê Gia vội chạy thoát thân, lại bị cậu xách
lại. "Nói cho chị biết nhé, anh Việt Trạch là dạng thoạt nhìn đã thấy không
bao giờ yêu đương, mà lại đi hỏi em kinh nghiệm đấy, thú vị lắm." Nghê
Lạc níu bả vai Nghê Gia, không cho cô chạy, còn cười ha ha, "Ông nội anh
Việt Trạch nhất định sẽ cảm ơn em, nhưng em rất tò mò, anh ấy thích kiểu
con gái thế nào nhỉ?".

Nghê Gia đần mặt, rất muốn đạp chết thằng ôn con này.

Nghê Lạc hỉ hả nói xong, liếc xéo Nghê Gia một cái, đả kích không hề nể
nang: "Nghê Gia, chị nữ tính một chút được không? Động một chút là lại
hung thần ác sát đá người ta, không thùy mị, lại võ công đầy mình, anh nào
thèm ngó đến chị? Sau này đừng có ế chồng lại dựa dẫm vào em, nghe rõ
chưa?".

"Mày muốn chết hả?" Nghê Gia không nhịn được nữa, đạp cho cậu một cái.
Nghê Lạc đã buông cô ra, lanh lẹ né tránh, cười ha ha co giò bỏ chạy, còn
gào lên bảo cô: "Sau này đừng có ế chồng lại dựa dẫm vào em, nghe rõ
chưa?".

Nghê Gia tức đến nỗi chỉ muốn xông lên xé nát cái miệng thối tha của cậu.
Ai ế chồng? Ai dựa dẫm vào cậu?

Lại còn gì mà không nữ tính, không thùy mị, võ công đầy mình, hễ động
đến là đá người. Đúng là nói bậy! A... Vừa rồi có phải cô đã đá Việt Trạch
một phát không, lại còn là cú đá ác độc hết sức tiêu chuẩn...

O__O

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.