THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 318

Tống Nghiên Nhi lại cứng đờ cả mặt, bước chân khựng lại, tiếp tục đi về
phía trước.

"Chưa kể, cậu nói muốn bắt tay với tôi hoàn toàn là vì tôi có giá trị lợi dụng
với cậu. Đương nhiên, người với người chung sống, nói một cách tàn nhẫn
thì đều là lợi dụng và bị lợi dụng thôi. Chẳng qua, vài người thì cam tâm
tình nguyện, song lại có vài người thì không. Ví như tôi, tôi không thích bị
cậu lợi dụng."

Hôm nay ở trường, Tống Nghiên Nhi nói đỡ cho cô lúc ở hậu trường là vì
cần cô nói giúp một hai câu trước mặt bà nội. Hai người, ai cũng phải mang
gánh nặng trên lưng.

Tống Nghiên Nhi khẽ nhếch môi: "Cậu nói thế, quan hệ giữa chúng ta thật
tình không biết nên xếp vào đâu".

Nghê Gia lại tỏ vẻ không sao cả: "Mọi người không tin nhau thì tốt nhất vẫn
nên duy trì tình trạng hiện giờ đi, đừng làm phiền nhau nữa. Thỉnh thoảng
có thể bắt tay nhau trong chốc lát".

Tống Nghiên Nhi "ừm" một tiếng như có như không, ngẩng đầu nhìn trời,
hít một hơi rồi than thở: "Mong sao mọi chuyện trôi qua nhanh. Người đằng
nào cũng sẽ phải trưởng thành, nhưng cuộc sống vẫn nên đơn giản như
xưa!".

Nghê Gia lẳng lặng nghe, im lặng không đáp.

Tiễn Tống Nghiên Nhi xong, về đến nhà, lúc cô lên tầng đi ngang qua cửa
phòng Nghê Lạc thì đã thấy cậu chàng đẹp trai đang rất hưng phấn thu dọn
đồ đạc.

Nghê Gia tựa vào cửa, nghiêng đầu nhìn cậu chốc lát rồi gõ nhẹ ngón tay
lên cánh cửa.

Nghê Lạc ngoảnh ra thấy cô, tức thì nhoẻn cười: "Em đang định nói cho chị
biết, nhờ anh Việt Trạch tiến cử, em sắp đi Đức tham gia hội thảo quản trị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.