THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 45

Cụ Việt hỏi thăm tình hình sức khỏe của bà Nghê trước theo phép lịch sự,
rồi hỏi đến tiết mục "ngọc về tay vua" và quá trình thích ứng với cuộc sống
của Nghê Gia, có vẻ như tất cả mọi người đều rất tò mò. Ông hỏi bất cứ
chuyện gì, Nghê Gia đều lễ phép điềm đạm trả lời. Điều này làm cụ Việt
khá bất ngờ, từ sau khi nghe chuyện nhà họ Nghê bế nhầm cháu gái, đây là
lần đầu tiên ông nhìn thấy Nghê Gia. Ông nghe nói con bé này trước kia
sống khổ sở, không ngờ lại rất có phong thái của tiểu thư danh giá.

Lúc trò chuyện với ông, giọng cô mềm mỏng, lại tinh tế chú ý đến thính lực
của người già, ngữ điệu vững vàng, có nặng có nhẹ rất êm tai, tốc độ khoan
thai vừa chuẩn. Nội dung câu trả lời của cô căn chừng vừa phải, khéo léo rất
biết tiết chế tuy có hơi nghiêm túc nhưng lại pha thêm chút tình cảm. Rất
tốt.

Nói chuyện qua lại hồi lâu, cụ Việt thân thiện hẳn lên. Nghê Gia biết mình
thể hiện không tồi, đã ghi ấn tượng tốt trong lần gặp mặt đầu với ông cụ.
Nhưng cô lại liếc mắt nhìn sang Viết Trạch ở bên cạnh. Anh ta có vẻ koong
hứng thứ gì, chỉ nhìn chăm chăm vào khoảng không, không nhìn cô lấy nửa
khắc. Việc này làm Nghê Gia hơi thất vọng. Xem ra việc ở ban công đã gây
ấn tượng xấu cho anh ta rồi. Tuy cô không để ý đến cách nhìn của anh ta
với mình, nhưng cô cũng không muốn việc đó ảnh hưởng đến hạng mục
Max Power.

Cụ Việt nói chuyện nhà với Nghê Gia trong chốc lát rồi chuyển sang việc
chính: viên kim cương.

"Quyên góp viên kim cương này là ý của ai?"

"Là ý của cháu." Nghê Gia thành thật trả lời, "Hơn nữa cũng đã được bà nội
đồng ý ạ."

=================

Chương 8

Chương 8

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.