THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 466

Nghê Gia ngẩng đầu, hỏi thêm một câu: "Thứ bảy tuần này có việc gì đặc
biệt à?".

Việt Trạch bình tĩnh nói: "Đại thọ của ông nội, ông nói muốn gặp em".

Nghê Gia: ʘ_ʘ

Việt Trạch rất hiểu lòng người: "Nếu em không có thời gian thì thôi vậy.
Không đi cũng không sao cả".

Cái gì mà không đi cũng không sao cả?

Nghê Gia lập tức thụi vào người Việt Trạch, chỉ tiếc không thể dùng một
chưởng đánh anh dính vách xe hết đường đi xuống, đồ trẻ con xui xẻo chết
tiệt!

"Anh đã nói gì với ông hả?" Nghê Gia kinh ngạc mở to mắt, nhớ đến đôi
mắt mỗi khi cười lại sáng lấp lánh của ông nội, không hiểu sao vừa hồi hộp
vừa phấn chấn.

Việt Trạch tỏ vẻ rất bình thường, kéo cô vào lòng lần nữa: "Vì nhà họ Doãn
lại sắp có chắt nhỏ rồi, ông nội nhìn mà ước ao ghen tị nên muốn tìm bạn
gái cho anh. Anh nghĩ không phải hai ta vốn định công khai sao, nên
liền...".

"Thiên Dã và Tần Cảnh lại chuẩn bị có đứa nữa?"

Ai đó hoàn toàn không nắm được trọng tâm câu chuyện, mắt còn sáng lấp
lánh.

Người khác sinh con, em hưng phấn thế làm gì?

Việt Trạch khẽ ho một tiếng: "Tuy chắt nhỏ của nhà họ Việt còn phải đợi
một thời gian, nhưng cháu dâu thì hiện tại có thể gặp được rồi".

Nghê Gia mỉm cười bĩu môi, khẽ vùi đầu vào cổ anh, nhắm mắt lại. Cũng
tốt, đêm đó cô đã hứa sẽ công khai qua lại mà.

Đến cửa nhà họ Nghê, Nghê Gia xuống xe rồi ôm anh lẩm bẩm: "Giờ cũng
đến lúc em nên nói cho bà nội nghe rồi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.