THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 485

Nghê Gia điên rồi, lần đầu tiên trong đời có đàn ông đánh nhau vì cô, lại là
em trai và bạn trai?

Nghê Gia chỉ muốn ngất luôn đi, cuống quýt hét ầm lên "Nghê Lạc em
nhầm rồi. Em chỉ nghe được nửa câu chuyện của chị với bà nội thôi, chị
thật lòng thích anh ấy".

Nghê Lạc sững sờ, đến Việt Trạch cũng thoáng ngây ra.

Xung quanh im phăng phắc, chỉ có tiếng gió thổi qua giàn hoa và tiếng cây
lá rung rinh.

Nghê Lạc nhìn vẻ nghiêm túc hiện giờ của cô, lại nhìn Việt Trạch, cằm anh
hơi đỏ lên nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, cậu không khỏi thầm run sợ.

Xem ra Việt Trạch vẫn là thần tượng, mà cậu vừa ra đòn đấm thần tượng...

"Nhưng hai người giấu em cũng là sai rồi", Nghê Lạc kiếm cớ dỗi dằn, vò
vò tóc, không chờ thêm nữa, "cho dù thế nào, chúc mừng hai người, em đi
thăm ông Việt". Dứt lời, cậu bỏ chạy nhanh như chớp.

Nghê Gia thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên phát hiện không khí phía sau có
chút kì lạ, lòng cả kinh, ngoái lại thì đã thấy ánh mặt Việt Trạch lạnh băng,
cất giọng lạnh nhạt: "Thông gia?"

Nghê Gia tức thì thấy người bị gai đâm âm ỉ. Cô cắn chặt răng, nói thật:
"Ban đầu em nghĩ sẽ không yêu đương gì, chỉ cần kết thông gia với một nhà
tốt tốt là được".

Cô hờn dỗi phồng má, dù gì sự thật đúng là như thế, nếu anh để ý thì cũng
chẳng có cách nào khác.

Việt Trạch bình tĩnh nhìn cô, khóe môi hơi nhếch lên, anh khẽ khàng nâng
đầu cô lên, nhìn thẳng vào mắt cô: "Thế bây giờ thì sao?".

Nghê Gia nghệt mặt, cuối cùng lẩm bẩm: "Em vừa nói rồi còn gì".

Anh liếc mắt xuống nhìn vẻ không hề lúng túng còn rất đúng tình hợp lý
của cô, bất đắc dĩ bật cười, đưa tay kéo cô vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.