THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 541

Đùi Mạc Mặc ăn một lỗ đạn, máu chảy ào ào ra ngoài. Bà ta đau đến mức
không thể làm gì khác ngoài lăn trái lộn phải, nằm ra đất ngửa cổ lên trời
mà tru tréo thảm thiết.

Mạc Doãn Nhi giật mình, ả quay ngoắt lại, hằn học nhìn Nghê Gia chòng
chọc, gần như rít lên:

"Nghê Gia, mày dựa vào đâu mà bắn mẹ tao? Đây là lỗi của mày! Nếu mày
không xuất hiện, cả nhà chúng tao sẽ sống rất vui vẻ rất hạnh phúc, không
ai xảy ra chuyện gì, không ai phải chết cả! Tất cả vì mày đã trở lại, đảo lộn
Hoa thị như thế, nên mới ra nông nỗi ngày hôm nay.

Trước kia khi chưa có mày, mẹ và tao rất hòa thuận. Vì sao mày lại trở về?
Loại người như mày nên chết ngoài đường! Mày nghiêm túc ngẫm lại xem,
từ khi mày dọn về nhà, mày có thân thiết với mẹ không? Mẹ có từng hạnh
phúc không? Giờ mẹ chết mày lại tìm tao nổi cáu, mày dựa vào đâu?"

"Tao dựa vào đâu à?" Nghê Gia tiến lên túm tóc Mạc Doãn Nhi giật mạnh,
kề họng súng vào cổ ả.

Súng vừa bắn xong, họng súng vẫn nóng cháy, Mạc Doãn Nhi như bị gí tàn
thuốc vào người, tóc lại bị túm đau, không dám cử động. Ả sợ hãi, sợ Nghê
Gia nhất thời kích động nổ súng.

Ả sợ chết.

"Tao dựa vào đâu à? Chỉ riêng việc mày cướp cuộc sống của tao mười tám
năm, tao chịu khổ thay mày mười tám năm, mày đã không biết tốt xấu còn
muốn ăn miếng trả miếng với tao. Mạc Doãn Nhi, mày có từng nghĩ, nếu
mày chỉ cần đổi tính đổi nết một chút thôi, không hận thù, không cho rằng
cả thế giới này mắc nợ mày, không giúp người ngoài cắn lại nhà họ Nghê,
thì nhà họ Nghê vẫn là nhà của mày chưa? Là mày hẹp hòi muốn giành lấy
tất cả, mày không chịu chung sống hòa bình, từng bước từng bước hại
người nhà họ Nghê, lại nói là mày bị ép. Ai ép mày? Đừng kiếm cớ nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.