THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 600

Ninh Cẩm Hạo từ đầu đến cuối vẫn trầm mặc không nói năng, vẻ mặt vẫn
lạnh như băng không để lộ bất cứ suy nghĩ gì. Anh đã hứa với ông nội,
không để những người khác giết Ninh Cẩm Niên, nhưng anh chắc chắn
cũng sẽ không ra tay với Việt Trạch và Nghê Gia.

Ở đây còn có người của anh, có người của Ninh Cẩm Niên, có người của
Việt Trạch, nếu liều mạng với nhau thật, có lẽ tất cả đều chết rất thảm.

Song nếu thật sự làm đúng như cách Việt Trạch đã nói với anh lúc trước thì
anh quả tình không thể nhúng tay, chỉ có thể nhìn Ninh Cẩm Niên tự tìm
đường chết. Mà nếu báo cáo lại cho ông nội như thế, ông nội cũng sẽ không
nói gì nữa.

Dù sao thì đây cũng là quy định.

Có điều về mặt tâm lý, anh thật tình nghiêng về cách Việt Trạch nói.

Nghê Gia đẩy Ninh Cẩm Nguyệt, đi từng bước lại gần Ninh Cẩm Niên, siết
chặt súng trong tay, đúng lúc cô muốn nổ súng, Ninh Cẩm Niên lại chợt bật
cười: "Nghê Gia, cô nhớ kĩ lấy, cho dù cô có giết tôi, những người sau lưng
tôi vẫn sẽ tìm cô trả thù".

Nghê Gia sửng sốt, chỉ thấy Ninh Cẩm Niên vọt đến chỗ Nghê Lạc nhanh
như cắt.

Ninh Cẩm Niên với tay túm Nghê Lạc, còn súng trong tay Nghê Gia đang
nhằm thẳng Ninh Cẩm Niên.

Nhưng đúng giây phút này, hai cái bóng khác vụt tới.

Ninh Cẩm Hạo giữ chặt tay Ninh Cẩm Niên, bẻ một cái, súng của hắn rơi
xuống đất.

Còn Việt Trạch không biết đã lẻn ra sau lưng Nghê Gia từ khi nào, Nghê
Gia còn chưa kịp làm gì, anh đã cầm chắc tay cô, giữ tay vào cò súng, Nghê
Gia không bóp cò được mà cũng không gỡ ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.