THIỆN LƯƠNG TỬ THẦN - Trang 632

- Những người này là ai? Ngươi như thế nào lại đưa bọn họ lên núi.
Liêu Nhất ngón tay chỉ A Ngốc, cung kính đáp:
- Tứ sư tổ, vị tiểu huynh đệ này chính là người Thái sư tổ muốn gặp - A

Ngốc.

Lộ Văn trong lòng cả kinh, thân thể đột nhiên như tia chớp dịch chuyển

đến trước mặt A Ngốc, một chưởng hướng ngực hắn đánh tới, bạch sắc
quang mang chợt đại thịnh, năng lượng mênh mông phiêu dật ra. Lộ Văn
công kích tốc độ phi thường nhanh, Nham Thạch cùng Nham Lực căn bản
không kịp phản ứng, mà cho dù có phản ứng kịp, cũng không cách nào phá
tan được sanh sanh đấu khí tản mát trên người Lộ Văn. A Ngốc chỉ cảm
thấy một cỗ cường lực bao quanh thân thể mình, chính mình tựa như đang
bị giam trong lồng chim, căn bản không cách nào trốn tránh, ngực bị cỗ
cường lực áp chế thở dốc, hai tay đành phải che ở trước ngực, đem sanh
sanh chân khí toàn thân trong nháy mắt chuyển hóa thành đấu khí chợt phát
ra.

"Ầm…….."
A Ngốc thân thể tung bay ra. Thời điểm đấu khí hai người va chạm, hắn

rõ ràng cảm giác được đấu khí Lộ Văn phát ra phi thường nhu hòa, như một
cái đệm mềm thật lớn, mặc dù ẩn chứa lực lượng cường đại, nhưng sẽ
không đả thương người khác. Hắn chính là bị luồng năng lượng này bắn đi.

Nham Lực vừa thấy A Ngốc bị công kích, nhất thời giận dữ, hai tay rút

ra chiến phủ sau lưng, quát to:

- Ngươi làm gì?
Lộ Văn không để ý tới Nham Lực, hướng phía A Ngốc mỉm cười, nói:
- Hảo, quả nhiên là sanh sanh đấu khí đệ ngũ trọng, thật không biết cửu

sư đệ đã dạy dỗ như thế nào. Hài tử, sư phụ ngươi gọi là Âu Văn.

A Ngốc từ công kích của đối phương cảm giác được lão nhân hòa ái

trước mặt này cũng không có ác ý, thì thào nói:

- Âu Văn thúc thúc không phải sư phụ ta, bất quá, người dạy ta rất nhiều

công phu.

Lộ Văn mỉm cười nói: