phủ điều binh, vẫn chưa chết dưới Long chú của Thánh Tà, hiện tại Hắc
Ám thành thế cục rối ren, hắn cần phải có cao thủ bảo vệ mới có thể an
tâm.
A Ngốc đứng tại chỗ, nhẹ nhàng vuốt ve ngực nơi Minh Vương kiếm
được cột vào, bỗng dày đặc tiếng bước chân truyền đến, A Ngốc khóe mắt
toát ra một tia lãnh mang, hắn biết, người hắn đợi rốt cuộc cũng đã đến.
Quả nhiên, tiếng bước chân từ từ tới gần, thân ảnh quen thuộc của Kim
Sóng rốt cuộc cũng xuất hiện trong tầm mắt của A Ngốc, phía sau hắn có
hơn 20 bảo tiêu võ trang đầy đủ.
Kim Sóng nghe được thị nữ hồi báo, nói có người đến nháo sự, nhất thời
trong lòng giận dữ. Hắn trong lòng vốn đã buồn bực, chuyện xảy ra hôm
qua khiến Câu lạc bộ đêm Ám Hào hôm nay khách nhân giảm bớt không ít,
cơ hồ đã không đủ thu, vừa nghe thấy có người đến nháo sự, nhất thời
mang theo thủ hạ khí thế hung hung chạy đến.
Khi hắn chứng kiến tình cảnh tầng thứ nhất Phú Hoa thính thì cực kỳ
hoảng sợ, bởi vì hắn biết rõ công lực thủ hạ hắn không hề kém, mà nhanh
như vậy có thể một kích trí mạng, giết chết toàn bộ, chứng tỏ người đến
nháo sự có công lực rất thâm hậu.
Bước lên lầu hai Phú Quý thính, phát hiện tình huống đồng dạng, hắn da
đầu liền muốn bốc hỏa, nhưng dù sao trước mặt thủ hạ lúc này hắn tuyệt
không thể lùi bước, kiên trì đến cùng dẫn người tiến lên tầng ba, đạp lên
bậc cầu thang, liếc mắt một cái hắn liền thấy ngay A Ngốc đang đứng ở cửa
Thánh Quý thính, bởi vì trang phục A Ngốc hoàn toàn thay đổi khiến hắn
nhất thời không nhận ra. Nhưng từ sát khí lạnh lẽo trên người A Ngốc, hắn
lập tức nhận ra ngay đó là thủ phạm.
Cắn răng một cái, Kim Sóng mang theo thủ hạ hướng A Ngốc đi đến,
- Vị huynh đệ này, không biết Câu lạc bộ đêm Ám Hào chúng ta cùng
ngươi có thâm cừu đại hận gì, ngươi dĩ nhiên lại hạ độc thủ, giết nhiều
người của chúng ta như vậy.
A Ngốc thản nhiên nói:
- Kim Sóng, không nhớ ta sao? Ta chính là vị ma pháp sư các ngươi
muốn ám hại - A Ngốc. Không, hiện tại hẳn nên gọi ta là Tử thần A Ngốc