THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 127

VI. TRỐN NGỤC

Buổi sáng hôm sau, cái chết bất ngờ của Đầu Sẹo nhanh chóng bị ngục

tốt phát hiện, kiểm tra thi thể chỉ thấy một vết tụ máu trước ngực, ngoài ra
không có vết ngoại thương nào rõ rệt. Ngục tốt cũng là tay lão luyện, vừa
nhìn liền biết ngay đã xảy ra chuyện gì, lập tức đòi truy cứu hung thủ, kết
quả tất cả tù nhân trong lán đều thừa nhận là mình đã làm. Giờ đang là thời
điểm rất cần lao động, bọn ngục tốt cũng không tiện trừng phạt tất cả, đành
vung roi đánh loạn mấy cái, sau đó bọc thi thể của Đầu Sẹo lại đem đi chôn
qua loa.

Sau khi các bạn tù xuống hầm mỏ, trong lán chỉ còn lại Vân gia và Lạc

Văn Giai được cho nghỉ dưỡng thương ba ngày. Tới lúc ấy, Lạc Văn Giai
mới báo qua lại với Vân gia những gì đã làm trong vụ loại bỏ Đầu Sẹo.
Cuối cùng gã có chút đắc ý thì thầm hỏi: “Sư phụ, lần này đệ tử làm thế
nào?”

Vân gia hừm một tiếng lạnh lùng: “Lần này cứ coi như là ngươi mệnh

lớn, có thể chuyển bại thành thắng. Nhưng lão phu muốn xem xem ngươi
làm thế nào để thực hiện lời hứa với Nghiêm Lạc Vọng. Ngươi đừng tưởng
Nghiêm Lạc Vọng là hạng thiện nam tín nữ gì, các phạm nhân đều gọi sau
lưng hắn là Diêm La Vương đấy. Ngươi dám nuốt lời, chắc chắn sẽ chết còn
đau khổ hơn Đầu Sẹo nữa.”

“Đa tạ sư phụ nhắc nhở, đệ tử đã có tính toán rồi.” Lạc Văn Giai dường

như không hề lo lắng. Thiếu một tên Đầu Sẹo ăn nhiều làm ít mọi người
đều có thể ăn no hơn một chút, nếu phân công hợp tác, gã hoàn toàn tự tin
có thể làm tốt hơn Đầu Sẹo nhiều.

Ngày hôm sau, tuy vết thương còn chưa liền miệng song Lạc Văn Giai

vẫn gượng xuống hầm mỏ, phân công đám tù khổ sai thành hai nhóm.
Người già yếu bệnh tật phụ trách xúc quặng vào gùi, những người trẻ khỏe
phụ trách vận chuyển, đồng thời dành một khoảng thời gian nhất định để
nghỉ ngơi. Biện pháp phân công lao động này quả nhiên đã khiến cho năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.