THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 296

lượng, đủ cho chúng ta đến sòng bạc phú quý nhất thành Bắc Kinh nhất
chơi cả tháng!”

“Thật chẳng ra làm sao cả!” Kha Mộng Lan cướp lấy tờ ngân phiếu,

cười nói với Vân Tương: “Có tám vạn lượng bạc, chúng ta có thể đến Tây
Hồ du ngoạn, đua ngựa trên đại thảo nguyên, thưởng nguyệt ở Hoàng Hạc
lâu, đến kinh thành Bắc Kinh chơi bạc, huynh muốn đi đâu nhất?”

Vân Tương nhìn vào khoảng xa xăm, trong đôi mắt sáng rực lóe lên một

tia nhìn đáng sợ, từ hai kẽ răng chầm chậm bật ra hai chữ: “Dương, Châu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.