THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 292

“Đặt cuốn kinh thư xuống dưới đất, sau đó đi thẳng về phía trước, không

được quay đầu lại!”

“Dựa vào cái gì mà ta phải nghe ngươi?” Khấu Nguyên Kiệt cười gằn.

“Ngươi cũng có thể chơi một canh bạc, thử xem có thể thoát được lưỡi

đao này của ta hay không.”

Bàn tay đặt trên đốc kiếm của Khấu Nguyên Kiệt trở nên do dự. Nếu

chính diện giao đấu, y tuyệt đối không sợ tên đao khách này. Có điều, trong
tình hình hiện tại y lại không nắm chắc chút nào. Y thoáng trù trừ, tính cách
kéo dài thời gian: “Ngươi chẳng phải đã đi rồi sao? Vì sao lại quay lại?
Ngươi muốn quyển kinh thư này để làm gì?”

“Ta đếm đến ba, ngươi vẫn không nghe lời ta sẽ ra tay. Một! Hai!” Sát

khí càng lúc càng nồng đượm, xem ra đối phương tuyệt đối không nói
suông.

“Coi như ngươi lợi hại!” Khấu Nguyên Kiệt tức giận thả quyển kinh thư

rơi xuống dưới đất, cất bước đi về phía trước. Y biết lần này mình đã bị
người ta tính toán, hoàn toàn thất bại rồi, nên không hề do dự bước thẳng ra
cửa, đầu cũng không ngoảnh lại.

Ánh trăng vằng vặc, mặt đất mông lung, trong khu rừng bên cạnh đường

quan đạo ở ngoại ô, một cỗ xe ngựa đang lặng lẽ chờ đợi. Một bóng đen
nhanh chóng chui vào thùng xe, rồi tiếng cười sảng khoái của Kim Bưu cất
lên: “Đắc thủ rồi! Tất cả đều nằm trong tính toán của công tử cả!”

“Tốt! Lên đường!” Giọng nói bình tĩnh của Vân Tương cất lên. “Khi ra

khỏi thành không gặp phiền phức nào chứ?”

“Không hề! Kẻ Đường Môn muốn tìm là Đường Công Kỳ và Khấu

Nguyên Kiệt, chẳng ai thèm để ý đến một người vô danh tiểu tốt như ta.”
Kim Bưu nói đoạn vỗ vỗ vào vai phu xe. “Hơn nữa đã có Phong Nhãn lão
đệ sắp đặt mọi việc từ trước, việc rời khỏi thành hết sức thuận lợi.”

Phong Nhãn đang đánh xe quay đầu lại cười: “Công tử ra tay hào phóng,

Phong Nhãn đương nhiên phải làm hết khả năng. Hy vọng công tử có cơ hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.