THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 149

Kim Thập Lượng nghĩ mãi mà không sao hiểu nổi, còn muốn xem kỹ

hơn thì đã thấy đối phương rời chiếu bạc đi đến một quán ăn nhỏ. Ăn uống
no say xong, gã lại đến sòng bạc duy nhất trong trấn. Trong đồ phường ồn ã
tiếng người ấy, gã vẫn ra tay hết sức thận trọng, đặt phát nào trúng phát đó.
Chỉ trong giây lát, gã đã chẳng nói chẳng rằng thắng được năm sáu lượng
bạc, rồi lại lặng lẽ rời khỏi sòng bạc, sau đó chuộc lại tấm áo choàng vừa
cầm, rồi lại mua rất nhiều lương thực và nước sạch. Mãi đến khi trời tối gã
mới vào một khách sạn rẻ tiền trong trấn nghỉ ngơi. Kim Thập Lượng
không muốn xảy ra chuyện gì bất trắc nên cũng vào ở ngay phòng sát vách.
Sáng sớm hôm sau đã thấy gã dắt lạc đà rời khỏi tiểu trấn tiếp tục đi về phía
Đông.

Kim Thập Lượng cưỡi ngựa lặng lẽ theo sau, không sao hiểu nổi tại sao

người thuê y lại muốn phải ra tay bên ngoài trăm dặm, dường như rất sợ để
lộ phong thanh ra ngoài. Song Kim Thập Lượng cũng chẳng quan tâm
nhiều, chỉ muốn sớm hoàn thành sứ mệnh, hòng thuận lợi lấy nốt số tiền thù
lao còn lại.

Nhẫn nại đi theo mục tiêu ra ngoài Lạc Kỳ trấn, Kim Thập Lượng vẫn

không hiểu tại sao người thuê mình lại có yêu cầu kỳ quái như vậy, mà nhìn
thế nào đi chăng nữa thì đối phương cũng chẳng có chỗ nào đáng giá năm
mươi lượng vàng cả. Kim Thập Lượng nghi hoặc trong lòng, nhưng y tôn
trọng yêu cầu của người thuê, đợi đến khi rời xa Lạc Kỳ trấn trăm dặm, đến
một thảo nguyên hoang vắng không dấu chân người, y mới thúc ngựa theo
đối phương, lặng lẽ xuất thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.