THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 41

Đinh Kiếm Phong thấy vậy, sắc mặt đại biến, vội chắp tay thi lễ với

Nam Cung Thụy nói: “Thiếu niên nói năng không biết nặng nhẹ, Tông chủ
đại nhân đại lượng, ngàn vạn lần xin chớ để trong lòng.”

Nam Cung Thụy mỉm cười nói: “Ta không chấp trẻ con đâu, Đinh quán

chủ bất tất phải đa lễ.”

“Nam Cung Tông chủ, bây giờ ta xin thay mặt thúc công trả lời ông, Lạc

gia trang cho dù chỉ còn lại một người cũng tuyệt đối không bán!” Lạc Văn
Giai nói hết câu lập tức quay người bước đi. “Ta không tin trong trời đất
này lại không còn vương pháp, ta không tin Nam Cung thế gia có thể một
tay che trời!”

“Hiền điệt đợi đã!” Đinh Kiếm Phong thấy Lạc Văn Giai giận dữ bỏ đi,

vội đưa tay bái chào Nam Cung Thụy rồi chạy đuổi theo ra cửa, đến đầu
phố thì bắt kịp Lạc Văn Giai: “Hiền điệt, giờ cháu định đi đâu?”

Lạc Văn Giai quay đầu lại đáp: “Đinh quán chủ, ngài đã làm hết sức rồi,

tuy kết quả không được viên mãn, nhưng cũng xem như đã báo đáp được ân
tình của thúc công, cháu vẫn thập phần cảm kích. Từ nay về sau giữa ngài
và Lạc gia đã không còn nợ nần gì nữa, chuyện của Lạc gia không cần ngài
bận tâm nữa.”

Đinh Kiếm Phong thần người ra tại chỗ, hổ thẹn nhìn Lạc Văn Giai

ngạo mạn bước đi. Đi chưa được bao xa, lại thấy gã dừng lại trước một
quầy bán bánh quẩy nóng, mua một chiếc bánh quẩy ăn ngon lành, dường
như chuyện vừa rồi không hề ảnh hưởng đến khẩu vị của gã vậy. Lúc này,
Đinh Kiếm Phong mới cảm thấy bụng sôi “ọc ọc”, sực nhớ ra vừa rồi đi bái
kiến Nam Cung Thụy quên luôn là đã quá giờ cơm.

Đinh Kiếm Phong chắp tay chậm rãi bước đến trước sạp hàng nhỏ. Chủ

hàng đứng sau quầy vội dừng công việc trên tay, cười chào mời: “Đinh
quán chủ, ngài cũng dùng vài cái chứ?”

Đinh Kiếm Phong chỉ hờ hững “ừ” một tiếng, rồi nhìn chăm chăm vào

chảo dầu đang sôi sùng sục. Đúng lúc chủ quầy quay người đi lấy bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.