THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1112

6

Thần

tích

“M

ời sư phụ dùng trà.” Ba Triết hai tay cung kính dâng tách trà Phổ Nhĩ

trong veo tới trước mặt Tôn Diệu Ngọc. Hơn năm năm qua sống cùng bà ta,
thái độ của y đối với sư phụ đã hoàn toàn thay đổi, hiện giờ y giống như bất
cứ tên đệ tử ngoan ngoãn hiếu thuận nào, dốc lòng hầu hạ, nịnh bợ sư phụ ra
mặt.

Tôn Diệu Ngọc nhận tách trà, nhấp một ngụm nhỏ, khẽ gật đầu nói:

“Ừm, khá lắm, có tiến bộ hơn trước, biết dùng độc không xong, còn biết
dùng vị trà Phổ Nhĩ để át đi vị chát của cỏ đoạn trường. Từ lần trước ngươi
thất thủ đến giờ đã bao lâu rồi nhỉ?”

Ba Triết ỉu xìu đáp: “Nửa năm.”
“Nhẫn nhịn được tận nửa năm, cho thấy lòng kiên nhẫn cũng đã có

bước tiến rõ rệt.” Tôn Diệu Ngọc gật gù khen ngợi, uống cạn một hơi tách
trà Phổ Nhĩ đã bỏ thuốc như không có chuyện gì, sau đó đặt tách trà xuống,
im lặng tủm tỉm nhìn tên đệ tử. Ba Triết ủ rũ cúi đầu, lặng lẽ đi sang bên
cầm cây roi trúc to bằng ngón tay cái, hai tay giơ cao quá đầu, quỳ xuống
trước mặt sư phụ. Tôn Diệu Ngọc tao nhã cầm lấy cây roi, cười hỏi: “Đây là
lần thất thủ thứ mấy của ngươi rồi?” “Bẩm sư phụ, lần thứ mười tám.” Ba
Triết hổ thẹn như thể luyện võ công chưa tới bị sư phụ trách phạt.

“Đã thất thủ mười tám lần mà vẫn giậm chân tại chỗ, ngươi nói có đáng

bị ăn roi không?” Tôn Diệu Ngọc tủm tỉm cười hỏi, thấy Ba Triết xấu hổ gật
đầu, bà giơ tay lên quất roi vào đầu y. Tuy động tác xuất thủ cực kỳ thanh
thoát, thần thái ung dung tựa cầm sư gảy đàn, họa sư vẽ tranh, nhưng mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.