THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 497

cửa phòng, bên trong ánh sáng leo lét, một thiếu nữ yếu ớt đang nằm trên
giường, đôi mắt nhắm nghiền. Vân Tương thấy tấm chăn gấm chỉ che hờ
yếm nàng thì toan rời khỏi đó. Nhưng sự quan tâm trong lòng đã chiến thắng
lễ giáo, gã từ từ tới trước giường, lặng lẽ ngắm nhìn đối thủ đang chìm trong
giấc ngủ sâu. Vết sẹo trên má nàng tuy xấu xí ghê rợn, nhưng nửa mặt bên
kia lại vô cùng khôi vũ tinh anh, sắc mặt nàng hiện tại trắng nhợt như tờ
giấy, mấy ngày không gặp nàng đã gầy rộc đi quá nhiều!

Những lúc tỉnh nàng kiên cường mạnh mẽ nhường nào, thì lúc này lại

yếu đuối cô quạnh nhường ấy. Vân Tương không biết đâu mới là con người
thật của nàng, gã chợt dâng trào cảm giác muốn ôm chặt nàng vào lòng,
nhưng gã không làm vậy mà chỉ nhẹ nhàng đắp lại chăn cho Thư Á Nam rồi
toan lui ra. Đúng lúc ấy, ánh mắt gã chợt chú ý đến chiếc dây chuyền trên cổ
nàng. Gã ngây người nhìn mặt dây chuyền quen thuộc ấy, tưởng chừng có
một thế lực vô hình nào đó đang điều khiển số phận gã.

Đó là viên đá vũ hoa hình chữ tâm, là viên đá gã từng làm mất!

Sự kích động đột ngột của gã đã khiến Thư Á Nam tỉnh giấc, mở mắt nhìn
bóng người đang cúi trước giường mình, Thư Á Nam giật mình vội kéo chăn
che ngực, kinh hãi hỏi: “Ai?”

Vân Tương vội lùi về sau mấy bước: “Thư cô nương, là ta, Vân

Tương.”

“Sao ngươi vào được đây? Minh Châu đâu?” Thư Á Nam thoáng yên

tâm, không biết tại sao khi nghe cái tên Vân Tương, sự sợ hãi trong lòng
biến mất ngay tức khắc.

“Là Minh Châu đưa ta tới.” Vân Tương bèn giải thích. “Nghe nói cô

nương bị bệnh nên ta đến thăm.”

“Đến chế giễu ta sao?” Thư Á Nam cười gằn, gắng gượng tỏ vẻ kiên

cường nhưng cơ thể suy nhược không chịu nghe lời, chút kích động đã khiến
nàng thở dốc.

Vân Tương khẽ thở dài: “Hai thứ ấy đối với cô nương quan trọng như

vậy sao? Hay thắng thua quan trọng như vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.