THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 591

Từ đó về sau, cứ buổi tối Vân Tương lại nhốt mình trong phòng, ban

ngày thì tới Mục Mã sơn trang vui chơi tùy ý, giống như mấy tên công tử ăn
chơi, gia đạo lụn bại, mặc sức phung phí của cải tổ tiên để lại. Mãi đến mười
ngày sau, gã mới nói với Kim Bưu: “Huynh đi thông báo cho nhóm Thư cô
nương, tối nay chính thức hành động theo kế hoạch.”

Để bảo đảm an toàn, ba người Thư Á Nam không ở cùng Vân Tương

và Kim Bưu, mọi liên lạc giữa họ đều do Kim Bưu phụ trách. Kim Bưu nghe
lệnh rời khỏi, Vân Tương ngẩng đầu lên nhìn vào hư không, lặng lẽ khẩn
cầu trời xanh: “Ông trời nếu có mắt hãy giúp Vân Tương con dùng trí tuệ
của mình lấy lại công bằng đã mất!”

Khẩn cầu xong, Vân Tương tràn đầy tự tin bước ra ngoài cửa, huýt sáo

vang về phía cuối phố, một chiếc xe ngựa nghe tiếng chạy tới trước mặt gã,
phu xe cười giả lả hỏi: “Công tử muốn đi đâu?”

Vân Tương bước lên xe, lạnh lùng rít qua kẽ răng mấy chữ: “Mục Mã

sơn trang!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.