THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 589

“Đa tạ cô nương chỉ điểm.” Vân Tương mỉm cười đặt hai phỉnh vào vị

trí cửa đại. Lần này quả nhiên may mắn, một ván đã trúng. Gã lập tức
thưởng một phỉnh cho thiếu nữ: “Cô nương đem lại may mắn cho ta, tất
nhiên phải thưởng cho cô nương!”

“Đa tạ công tử!” Thiếu nữ vui mừng liền khom người cảm tạ, tuy hồ lì

thường được khách thưởng, nhưng khách một lần thưởng đến mười lượng
đúng là hiếm gặp. Nàng nhận lấy phỉnh, tiếp đó lại càng ân cần với Vân
Tương.

Hai người vừa chơi vừa nói chuyện, dần dần thành quen. Đáng tiếc vận

may không đứng về phía Vân Tương, gã chơi một lúc đã thua sạch số phỉnh
một trăm lượng. Thiếu nữ có phần ngại ngùng nói với gã: “Vận may của
công tử hôm nay dường như không tốt lắm, có thể để hôm khác đến gỡ lại.”

Vân Tương thấy thích nữ hồ lì biết nghĩ cho khách này, bèn lấp lửng

trêu chọc nàng: “Vậy được, hôm khác ta lại tới. Không biết nên xưng hô với
cô nương thế nào? Lần sau tới ta lại tìm cô nương.”

Thiếu nữ hơi đỏ mặt, thẽ thọt đáp: “Công tử gọi ta là Tiểu Thiến được

rồi.”

“Tiểu Thiến, một cái tên thật đẹp.” Vân Tương gật đầu cười, dường

như nhớ ra điều gì vội nói: “Đúng rồi, không biết Tiểu Thiến cô nương có
thể tặng hai con súc sắc ấy cho ta làm kỷ niệm hay không?”

Thiếu nữ khó xử đáp: “Chuyện này là trái quy tắc, lão bản mà biết sẽ

trách phạt.”

Vân Tương lắc đầu đầy vẻ tiếc nuối: “Ta vốn định lấy con súc sắc ấy

làm kỷ niệm lần đầu gặp mặt của chúng ta, nếu cô nương thấy khó xử thì
thôi vậy.”

Thiếu nữ đỏ mặt bất giác nhìn sang tiểu nhị đổi phỉnh ở bên, tiểu nhị đó

cũng nhận không ít thưởng của Vân Tương, bèn giả như không thấy. Thiếu
nữ vội lén đưa hai con súc sắc cho Vân Tương, nhỏ giọng nói: “Công tử hãy
cất kỹ, không được để quản sự trông thấy đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.